Lăng Tây Nhi ngồi ngay ngắn trước gương trang điểm, đem bình ngọc dương chi tinh xảo trong tay quan sát hồi lâu, rồi nhìn lại khuôn mặt xấu xí không chịu nổi của mình trong gương, Lăng Tây Nhi nhẹ thở dài một hơi, đến cùng có muốn thử dùng một chút không?
Nàng nâng gương mặt nhỏ xinh, cái miệng nhỏ nhắn cong lên, con ngươi màu đen không kiên nhẫn, xoay người hướng về phía trước, cái này không phải là Đoan Tuấn Mạc Nhiên muốn diễn kịch sao?
Nàng lại cẩn thận đánh giá, hắn hình như không cần phải làm như vậy, với thân thủ của hắn nếu muốn nói muốn cái mạng nhỏ của nàng, hắn chỉ cần tát 1 cái nàng cũng đủ chết, dễ dàng giống như đạp chết 1con gián, đâu cần phải dùng đến độc dược chi cho phiền phức?
Nàng gật đầu, cuối cùng hạ quyết tâm, quẹt lấy một ít thuốc mỡ màu trắng trong bình ngọc dương chi, trong phòng lập tức tràn ngập mùi hương hoa quế thanh nhã thơm ngát, mang theo cảm giác mát lạnh, nàng dùng mũi ngửi ngửi nó một chút, tốt lắm, không mùi gì kỳ quái, mới nhẹ nhàng bôi lên môi, cảm giác nóng bỏng trên môi trong nháy mắt đã giảm đi rất nhiều.
“Dược hay!”
Lăng Tây Nhi nói thầm, đôi mắt hơi nheo lại, có ý cười, yên tâm đem thuốc mỡ bôi loạn xạ trên khuôn mặt nhỏ nhắn, sau đó ngoan ngoãn nằm ngay ngắn trên giường, chờ đợi khi tỉnh dậy gương mặt sẽ trở lại xinh xắn như lúc ban đầu.
Vào bữa cơm trưa, Lăng Tây Nhi yêu cầu được dùng cơm trong phòng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-vuong-phi/2781612/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.