Đi dạo hội chùa một ngày, tâm tình của Lăng Tây Nhi rất vui vẻ, nàng thong dong cùng Đoan Tuấn Mạc Nhiên quay về phủ. Vừa bước vào cửa, nét mặt của Đoan Tuấn Mạc Nhiên bỗng nhiên trở nên nghiêm túc một cách khác thường.
Lăng Tây Nhi dừng bước, bị dáng vẻ uy nghiêm của bà lão trong đại sảnh làm kinh ngạc, chỉ thấy bà một thân phượng y hoa lệ cao quý, vải vóc hiếm có khỏi phải nói, trên mũ phượng và y phục đều là những kỳ trân dị bảo lạ thường, mặc dù Lăng Tây Nhi là một người bình thường cũng nhận ra đó là báu vật.
Nàng nhìn ánh mắt và vẻ mặt của bà một lần nữa, ánh mắt sáng quắc trên gương mặt dày dạn phong sương, vẻ mặt nghiêm nghị mà uy nghiêm, ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ tọa trong đại sảnh, không giận dữ nhưng vẫn oai phong.
Bên cạnh bà là người mới sáng sớm phải chịu nhục ở vương phủ, công chúa Mộng Nhan, quần áo đã thay đổi sạch sẽ, nhưng mặt vẫn còn sưng, ánh mắt oán hận nhìn Lăng Tây Nhi. Ha ha, Đoan Tuấn Mạc Nhiên ra tay chưa bao giờ không để lại ký hiệu!
Trong lòng thầm kêu một tiếng không ổn, Lăng Tây Nhi lập tức hiểu rõ đây là cứu binh của công chúa Mộng Nhan, địa vị của ngườỉ này nhất định không nhỏ.
Quả nhiên khi bà ta nhìn Lăng Tây Nhi, ánh mắt trở nên sắc bén như lưỡi dao bắn thẳng về phía nàng. Nàng không tự chủ trốn phía sau Đoan Tuấn Mạc Nhiên, nhưng lập tức cảm giác được đó là một hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-vuong-phi/2781561/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.