Nhàn nhã, thong thả bước đến đại sảnh, Lâm Kiếm Hồng cùng Lãnh Tuyệt Tâm cẩn thận nhìn sắc mặt của Đoan Tuấn Mạc Nhiên, thấy vẻ mặt hắn rất bình tĩnh, đã không còn tức giận, hung ác và nham hiểm như lúc trước.
“Vương gia, xin đừng trách cứ… Vương phi nương nương…”
Lâm Kiếm Hồng dừng một chút, phải biết rằng nói ra bốn chữ to Vương phi nương nương từ miệng của hắn là cần quyết tâm rất rất lớn!
“Nàng cũng là vì bảo vệ Y Y, chỉ là Y Y đã làm cho Vương phi nương nương thất vọng mà thôi, may là bây giờ nó đã hối cải để làm người mới…”
Lâm Kiếm Hồng cười nhạt, mặc dù cười đến vân đạm phong khinh, nhưng ngữ khí không thoải mái.
“Ta không hy vọng chuyện như vậy xảy ra một lần nữa!”
Đoan Tuấn Mạc Nhiên mở miệng, giọng điệu và thái độ đều lạnh lùng làm cho hô hấp của Lâm Kiếm Hồng cứng lại.
“Vâng, Vương gia, ta sẽ trông coi nó thật kỹ!”
Hắn cúi mắt bộ dạng phục tùng, thấp giọng nói.
“Chỉ hy vọng như thế!”
Lại lạnh lùng mở miệng, ánh mắt của Đoan Tuấn Mạc Nhiên trong suốt nhưng lại tràn ngập ý cười.
Chuyện của Thiên Địa Thịnh và Lâm phủ đều giải quyết một cách tốt đẹp, từ khi hắn biết cái bí mật khiến người ta khiếp sợ và hưng phấn kia, ăn xong cơm tối, nhanh chóng đuổi Long Thanh ra khỏi nhà, Đoan Tuấn Mạc Nhiên ngồi xếp bằng ở trên giường, giương đôi mắt to lúng liếng, vẻ mặt tò mò nhìn Lăng Tây Nhi.
“Làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-vuong-phi/2781457/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.