Trúc Dạ Tuần ly khai khỏi mỗ Lý chết tiệt, từ Long Các Điện một đường chạy thục mạng, bỏ trốn mất dạng, hắn không được, hắn thở hòng hộc, giám quốc, thật không phải là việc của người làm a.
Chạy đến một lúc mới phát hiện một vấn đề ác liệt, đi đâu trốn bây giờ, cái tên mặt đen kia thế nào cũng sẽ tìm ra, ai bảo vương huynh hắn trước khi đi cho y quyền lực rất lớn làm chi.
Đúng rồi, tìm nương thôi, hắn cũng không tin tên Lý Lâm chết tiệt kia có thể xúc phạm Thái Hậu, người có quyền thế, hừ hừ.
Hạ quyết tâm, sử dụng khinh công ngày thường căn bản không thể hiện, thẳng đến Nhã Các.
“Nương, con tới thăm ngài đây!” Vừa mới tiến viện môn, Trúc Dạ Tuần liền khẩn cấp kêu nương hắn.
“Ai a, hô to gọi nhỏ, oanh đi ra ngoài.” Thanh âm miễn cưỡng của Thái Hậu truyền ra.
“Không ai làm nương như ngài a, con mà cũng muốn đuổi đi.” Trúc Dạ Tuần vào nhà biểu đạt hắn bất mãn, rõ ràng nghe được là hắn, nương hắn cư nhiên không thèm quan tâm hắn.
Nương không quan tâm hắn cũng chả sao, hắn quan tâm nương là tốt rồi, dù sao, liền chỉ một mục đích, nhất định sẽ không đi.
“Tuần nhi, không phải đang giám quốc sao, sao lại chạy đến đây? Nga, ta đã biết, ngươi trốn việc, hừ hừ.” Nương hắn một bộ vui sướng khi người gặp hoạ.
“Nương, ngài cứ như vậy không thương Tuần nhi nữa? Ta không tin, ta không tin, ô ô ô……” Trúc Dạ Tuần khinh bỉ thái độ vui sướng của nương hắn khi người gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-nam-tinh-su/1576560/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.