“Ninh Băng tham kiến vương thượng.” Ninh Băng tiến ốc liền đối với người đang ngồi ngay ngắn kia hành lễ.
“Không phải đã nói, lúc không ngoại nhân cũng đừng hành lễ.” Linh Lung cùng Lý Đại Quý không phải người ngoài, đã sớm nói qua.
“Thanh, chờ thật lâu? Ta đi chơi cùng Chíp Bông Đô Đô, chúng nó lại trưởng thành a.” Nhớ tới hai tiểu Báo tử đáng yêu kia liền vui vẻ.
“Ân, về sau chúng nó còn lớn hơn nữa.” Báo tử trưởng thành không biết Ninh Băng nhìn thấy còn hưng phấn như vậy không.
“Rột rột……ọt ọt……” Bụng của lão Băng một trận kêu vang.
“Lý Đại Quý, truyền lệnh.”
“Vâng.”
“Lần sau đi chơi nên sớm kêu Ảnh đưa ngươi trở về, không đúng hạn dùng bữa không phải là hảo thói quen.” Trúc Dạ Thanh cúi đầu dặn.
“Ân, đã biết.” Ninh Băng một bên đáp ứng, một bên từng ngụm từng ngụm uống trà, tiểu bát trà giống như không đủ hả cơn nghiện, hắn đáng thương hề hề nhìn ấm trà bên cạnh Trúc Dạ Thanh.
“Trẫm không uống.”
“Hắc hắc, hảo khát.” Nói xong cầm lấy ấm trà tu ừng ực ừng ực, đảo mắt cả một hồ trà đã tiến hết vào bụng hắn.
“Nước thật sự là thứ tốt a.” Ninh Băng thoả mãn dùng tay áo xát miệng, thật không hình tượng.
Trúc Dạ Thanh chưa thấy qua người nào uống trà như vậy, mà lại uống một loại trà quý báu nữa chứ, ai.
Ninh Băng này vô tâm vô tư, vừa dùng xong bữa tối liền hô to mệt mỏi quá, ngã vào trên giường một lát sau liền vù vù say ngủ, người bên cạnh vẫn còn khêu đèn thức đêm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-nam-tinh-su/1576551/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.