🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ba ngày, hắn không trở về.



Ngoài cửa sổ mưa vẫn rơi, nàng nhìn bộ áo lông màu xám, tựa vào bên cửa sổ.



Mưa trên cửa sổ theo đó rơi xuống, nhìn nàng qua cửa sổ cảm giác như lệ đầy mặt. Nàng vươn tay tựa như khẽ vuốt chính mình ở trên gương, nhưng thế nào cũng không lau đi những giọt nước mắt mưa ở trên cửa sổ kia.



Mưa vẫn rơi, Huân y thảo vì mưa rơi quá nhiều cũng ủ rũ.



Nó muốn chết đuối.



Huân y thảo không thể có quá nhiều nước, nàng biết là chính mình nên đem nó vào trong nhà, nhưng tuyệt đối không muốn động đậy; Hắn đã ba ngày rời khỏi đây.



4 giờ rưỡi, nàng hẳn là phải đi ngủ, buổi sáng còn phải mở tiệm.



Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng nàng cũng biết cho dù nàng ủ mình trong ổ chăn cũng không ngủ được, cho dù đang ngủ cũng ngủ không ngon.



Nàng có thói quen ngủ phải có người ôm, có lẽ ngày mai nàng nên đi mua một cái gối ôm, nói không chừng như vậy sẽ giúp nàng ngủ.



"A……" Ý tưởng này làm cho nàng cười khẽ ra tiếng, tiếng cười của chính mình vang vọng khắp trong phòng, lại làm cho nàng ngưng cười, nghe như vậy thật cô độc.



Chưa bao giờ biết tiếng cười nghe cũng có lúc cô độc, chưa bao giờ biết tịch mịch lại khó chịu như vậy, chưa bao giờ biết nguyên lai có một ngày nàng lại cảm thấy phòng này quá lớn, chưa bao giờ biết yêu thượng một người…… Nguyên lai là đơn giản như vậy……



Vẫn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-tinh-nhan-toi-bam-chuong/3009238/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.