Đến tháng ba, xuân về hoa nở. 
Trên lối đi bộ xung quanh cây cổ thụ đã có chồi nảy mầm, mèo trên lầu hai ba ngày liền liên tục chuồn êm xuống dưới lắc lư, chủ hàng hoa cách vách vẫn như cũ, nhân viên công ty bên cạnh vẫn đúng giờ báo cơm trưa; gần dây, số lượng khách là có xu thế tăng lên. 
Về điểm này, nàng cũng không thấy kinh ngạc lắm, bởi vì tay nghề của hắn hảo, mọi người cũng dần dần truyền nhau. 
Bất quá khách ngày hôm nay là những nhân viên làm việc xung quanh đây. 
"Sao lại thế này?" Nhìn những người khách liên tục vào, Bạch Vân tò mò hỏi. 
"Nghe nói gần đây có triển lãm." Hắn quay lại quầy lấy cà phê đưa cho nàng, rồi đưa cho nàng. "Bàn ba người đằng kia muốn hai chén Latte, một ly Mocha." 
Nàng sẵn sàng làm việc, nhưng là vẫn có điểm không ứng phó nổi. 
Kết quả là hết nguyên một ngày, hai người làm việc ngập đầu, cơ hồ ngay cả thời gian ăn cơm cũng không có. 
Thật vất vả đợi đến buổi tối, mãi tới hơn chín giờ, khách mới ít đi, còn lại vài người, nàng mới có biện pháp thở ra hơi. 
"Cô có khoẻ không?" Hắn thu dọn xong một bàn mà khách vừa tính tiền. 
"Hử?" Bạch Vân rửa cái chén thuỷ tinh, kỳ quái liếc hắn một cái. 
"Sắc mặt của cô không tốt lắm." 
"Chỉ là có điểm nóng." Nàng khẽ mỉm cười, "Chắc là do lúc nãy có nhiều khách quá." 
Mặc dù có điểm hoài nghi, hắn vẫn là tiếp nhận lời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-tinh-nhan-toi-bam-chuong/3009230/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.