Tuy rằng không ngừng nói cho chính mình phải tin tưởng vào cái gọi là nhân tính, bất quá Bạch Vân vẫn là trời vừa sáng đã tỉnh giấc.
Vì sợ hắn nghĩ lầm nàng không tín nhiệm hắn, nàng ở nhà đông sờ tây sờ, vừa thuyết phục chính mình không có việc gì, một bên kỳ thật lập tức muốn đi vào bên trong thăm dò xem, thật vất vả mà mãi mới có tám giờ, nàng lập tức lao xuống chỗ bãi đỗ xe.
Thời tiết lạnh, nàng tra chìa vào khoá, chiếc xe liền bắt đầu nổ máy.
Nàng biết chính mình nên đổi xe từ sớm, nhưng là nàng thật sự thích hình dáng này của nó, cho nên khi năm đó cha mất đã để lại cho nàng chiếc xe, tuy rằng nó đã muốn sắp không được, nàng vẫn là đi làm lấy tiền sửa chữa cho nó, mới làm cho nó chết đi sống lại.
Trời tháng hai, bên ngoài một mảng mông lung.
Cơn gió lạnh buốt từ ngoài cửa sổ tiến vào, đem hai má đông lạnh của nàng làm đỏ lên một chút.
Nàng thích loại cảm giác này, làm cho nàng thanh tỉnh rất nhiều.
Khu trung tâm thành phố tắc xe theo một đường, rồi chuyển qua cái ngã tư cuối cùng, nàng nhớ lại chính mình vất vả nhiều năm trong việc kinh doanh cà phê.
Chỉ trong nháy mắt, cả người nàng không tự giác căng thẳng.
Cửa sắt bị mở ra –
Đằng kia giống người râu xồm đứng trước cửa tiệm, mọi người rất khó sự tồn tại của vóc dáng cao lớn, đặc biệt hắn không chỉ có cao, còn thực cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-tinh-nhan-toi-bam-chuong/3009226/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.