Chương trước
Chương sau
Đợi người trung niên thối lui ra ngoài, Diêu Phi lẩm bẩm:

“Tiểu tử này tiến vào nội viện làm gì? Chẳng qua là, Đoạn Vô Ngân vì lôi kéo tiểu tử này, đến Kim Lệnh cũng có thể tạm thời đưa cho tiểu tử này, xem ra thật đúng là xem trọng tiểu tử này! Nghe nói tiểu tử này rất thân cận với Tạ Bồ Đề.”

"Chẳng qua là, Hoàng Tiểu Long, ngươi cho là ngươi được Đoạn Vô Ngân và Tạ gia nâng đỡ, ta sẽ không dám giết ngươi?" 

"Ta muốn để ngươi hiểu rõ, đắc tội với Diêu Phi ta sẽ phải gánh lấy hậu quả đáng sợ!"

Thanh âm Diêu Phi âm lãnh quanh quẩn trong sân.

Vừa nghĩ tới ngày đó tại Nghênh Phong điện, Hoàng Tiểu Long muốn để cho hắn quỳ xuống nhận sai trước mặt mọi người, sát ý trong lòng Diêu Phi liền  không thể ức chế được mà phát ra ngoài. 

Hoàng Tiểu Long!

Hàn mang trong cặp mắt Diêu Phi như đao.

Lúc này, Hoàng Tiểu Long sau khi đi vào nội viện liền đi tới một tòa bảo tháp trước mặt. 

Bảo tháp cao tới trăm trượng, tầng thứ mười có hình dáng như hình tròn xoay tròn hướng lên trên, bên ngoài vách tường của mỗi một tầng, đều khắc một số đồ án hình thù kỳ quái.

Đồ án có người có thú có núi còn có một số quái vật cổ quái.

Nhìn bảo tháp này, cặp mắt Hoàng Tiểu Long lấp lóe. 

Bảo tháp này, từ hình dáng mà nói, không ngờ lại cực kỳ tương tự Linh Lung Bảo tháp.

Lúc này, phía sau Hoàng Tiểu Long vang lên một giọng nói:

“Đây là Vô Cực Bảo tháp, là Đoạn Nhận Đại Đế bắt chước Linh Lung Bảo tháp chế tạo ra, bên trong có tụ linh pháp trận, tu luyện ở trong đó, đối với tu luyện Đấu khí có rất nhiều lợi ích.” 

Hoàng Tiểu Long quay đầu lại, lên tiếng chính là một người trẻ tuổi mặc áo bào xanh, khoảng chừng 27, 28 tuổi, ngực đeo bội chương của học sinh nội viện.

Bắt chước Linh Lung Bảo tháp chế tạo? Trách không được hình dáng tương tự Linh Lung Bảo tháp như vậy.

“Ta tên là Lưu Kiện Vũ.” 

Người tuổi trẻ áo bào xanh cười nói.

“Hoàng Tiểu Long.”

Hoàng Tiểu Long nói. 

“Ngươi chính là Hoàng Tiểu Long?! Hoàng Tiểu Long có Song Long Vũ hồn?”

Lưu Kiện Vũ nghe vậy kinh hãi, nhìn trên dưới Hoàng Tiểu Long một lần nữa.

“Không sai.” 

Hoàng Tiểu Long gật đầu khẳng định.

“Thì ra ngươi chính là Hoàng Tiểu Long.”

Lưu Kiện Vũ cười ha hả, có vẻ rất cao hứng, tiến lên duỗi tay về hướng Hoàng Tiểu Long: 

“Đã sớm muốn biết một chút về người được xưng là thiên tài đệ nhất trong lịch sử Đoạn Nhận đế quốc, là Thần Long công tử trong Hoàng Thành Chi Chiến năm nay.”

“Thần Long công tử?”

Hoàng Tiểu Long ngẩn ra, vươn tay, bắt tay đối phương. 

Hai người buông tay.

Lưu Kiện Vũ cười nói:

“Ngươi sợ là không biết? Hiện tại, ngay cả Vô Ngân công tử, Tuyệt Tình ngũ đại công tử cũng nói ngươi là Thần Long công tử, hiện tại Đoạn Nhận đế quốc đã không phải ngũ đại công tử, mà là Lục Đại công tử.” 

“Lục Đại công tử!”

Hoàng Tiểu Long lắc đầu.

Không nghĩ tới bây giờ, bản thân mình lại bị gắn danh tiếng Thần Long công tử để trở thành Lục Đại công tử gì đó. 

“Chẳng qua là, ngươi không phải học sinh nội viện, sao ngươi có thể vào bên trong này?”

Lưu Kiện Vũ hỏi.

“Ta có Kim Lệnh.” 

Hoàng Tiểu Long đáp.

Việc có Kim Lệnh, không lâu khẳng định sẽ từ miệng đội thủ vệ truyền ra ngoài, cho nên chuyện này cũng không có gì cần phải che giấu.

Lưu Kiện Vũ vừa nghe, nhưng lại thất kinh, gương mặt khó tin nhìn Hoàng Tiểu Long tiếp đó cười nói: 

“Kim Lệnh này là Vô Ngân công tử đưa cho ngươi a? Không nghĩ tới Vô Ngân công tử ngay cả Kim Lệnh cũng tạm thời đưa cho ngươi sử dụng.”

Hoàng Tiểu Long nghe vậy, cười cười, không nói gì.

Nếu hắn nói Kim Lệnh này được Đoạn Nhận cho hắn hơn nữa được sử dụng vô thời hạn, đừng nói Lưu Kiện Vũ không tin, cho dù là người của toàn bộ Đoạn Nhận đế quốc chỉ sợ cũng sẽ không ai tin tưởng. 

Dĩ nhiên, ngoại trừ Đoạn Vô Ngân và Trình Kiếm.

Lưu Kiện Vũ cùng Hoàng Tiểu Long nói chuyện một hồi, sau đó cùng Hoàng Tiểu Long tách ra.

Tuy rằng Lưu Kiện Vũ không có nói, thế nhưng Hoàng Tiểu Long lại suy đoán được đối phương hẳn là Lưu gia đệ tử của Đoạn Nhận đế quốc. 

Lưu gia tuy không so sánh được với Tạ Bồ Đề Tạ gia, thế nhưng cũng là đại gia tộc, so với Quách gia của Quách Thái cũng chỉ kém một chút.

Đối với Lưu Kiện Vũ này, Hoàng Tiểu Long cảm giác cũng không tệ lắm, không kiêu ngạo hống hách như Quách Thái, hay một số tử đệ quý tộc đại gia tộc khác.

Sau khi tách ra khỏi Lưu Kiện Vũ, Hoàng Tiểu Long tiếp tục "Đi dạo" trong nội viện. 

Một ngày trôi qua.

Linh Lung Bảo tháp và Tù Thần quyển trong cơ thể Hoàng Tiểu Long cũng không khác thường.

Lúc sắc trời chuyển tối, Hoàng Tiểu Long mới ra khỏi nội viện, trở về Nam Sơn phủ. 

Mà thuộc hạ được Diêu Phi phân phó giám thị Hoàng Tiểu Long bẩm báo sau khi Hoàng Tiểu Long tiến vào nội viện, chỉ đi dạo một vòng nội viện.

“Đi dạo một vòng?”

Gương mặt Diêu Phi trầm tư. 

“Công tử, tiểu tử kia không phải chỉ là tò mò đối với nội viện, cho nên chỉ có tiến vào nội viện tùy tiện nhìn một chút?”

Lúc này, một gã hộ vệ tiến lên nói.

Chẳng qua là hắn còn chưa nói hết, liền bị Diêu Phi một chưởng đánh qua bay vào góc tường. 

“Ngươi cứ nói xem?”

Diêu Phi lạnh lùng nói.

Hộ vệ kia hoảng sợ liên tục vả miệng. 

“Liên lạc với Kim Mộc một chút, bảo hắn trở về một chuyến.”

Diêu Phi quay đầu lại nói với một gã hộ vệ ở bên cạnh.

Tên hộ vệ kia chần chờ một chút, hồi đáp: 

“Công tử, chúng ta đã mất đi liên lạc cùng Kim Mộc tiền bối hai ngày rồi, Kim Mộc tiền bối, dường như đã mất tích rồi!”

“Cái gì? Mất tích?”

Diêu Phi trừng hai mắt. 

“Đúng vậy, Kim Mộc tiền bối cùng Trương tiền bối, là mất tích ở phụ cận Nam Sơn phủ.”

Tên hộ vệ kia đáp.

Kim Mộc trong miệng Diêu Phi chính là lão giả mặt gầy tóc bạch kim hai ngày trước đã bị Hoàng Tiểu Long dùng Linh Lung Bảo tháp luyện hóa. 

“Đã mất tích hai ngày rồi, tại sao ngươi đến bây giờ cũng không bẩm báo cho ta biết?”

Diêu Phi phẫn nộ, một chưởng đánh đánh bay hộ vệ kia.

Hộ vệ bốn phía câm như hến. 

“Cút ra ngoài, tra cho ta, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!”

Diêu Phi quát.

“Vâng, công tử!” 

Chúng hộ vệ hoảng sợ rút lui.

Cặp mắt Diêu Phi hàn mang lập lòe:

“Hoàng Tiểu Long!” 

Lúc này, bên trong Nam Sơn phủ, Hoàng Tiểu Long đứng ở trong sân, nội kình vận chuyển trong cơ thể, cả người xương cốt từ từ co lại, miễn cưỡng ép được phân nửa, từ vóc người mà phán đoán, Hoàng Tiểu Long hiện tại chỉ cao chừng một thước, giống như đứa trẻ 7, 8 tuổi.

Sau khi thân người chỉ còn một thước, xương cốt cả người Hoàng Tiểu Long lại phát ra âm thanh răng rắc, lại từ từ cao hơn, khôi phục thân cao mét tám lúc trước

Đây là Súc Cốt công. 

Trước kia nội kình không đột phá Tiên thiên, Súc Cốt công cũng không có tác dụng lớn. Hiện tại nội kình đột phá Tiên thiên, Hoàng Tiểu Long tu luyện Súc Cốt công, xương cốt cả người đã có thể hoàn toàn co duỗi tự nhiên. Sau này, Hoàng Tiểu Long tùy thời có thể với biến đổi diện mạo và hình dáng, làm việc dễ dàng hơn rất nhiều.

Đây là thứ mà Đấu khí không có cách nào làm được, cho dù là cường giả Thánh vực thậm chí cường giả Thần vực đều không cách nào làm được.

Một đêm trôi qua. 

Sắc trời dần sáng, Hoàng Tiểu Long dừng tu luyện Súc Cốt công, ra khỏi Nam Sơn phủ, thế nhưng lúc mới ra cổng chính Nam Sơn phủ, thân hình Hoàng Tiểu Long cứng đờ, đứng ở chỗ đó, không dám tin tưởng nhìn đường phố đối diện.

Chỗ ấy, một bóng người xinh đẹp đang đứng thẳng.

Lý Lộ! 

Không ngờ lại là Lý Lộ - người bị Thần điện mỹ nữ kia mang đi!

Lý Lộ một thân bạch y, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Hoàng Tiểu Long, hốc mắt hồng hồng, so với ba năm trước đây, gương mặt xinh đẹp thiếu đi mấy phần nghịch ngợm và tinh nghịch, nhiều hơn mấy phần quyến rũ và kiều diễm, một cái nhăn mày một tiếng cười đều rung động lòng người, thân hình Lý Lộ so với ba năm trước đây cũng cao một đoạn, càng thêm dáng vẻ thướt tha mềm mại.

Hoàng Tiểu Long xoa nhẹ cặp mắt, sợ là ảo giác. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.