Chương trước
Chương sau
Diêu Phi thoáng trầm tư một lát, sau đó khẽ vẫy tay, gọi Tiêu Đằng tới, nhỏ giọng dặn dò gì đó.

“Vâng, công tử, ngài yên tâm!”

Tiêu Đằng cung kính nhận lệnh. 

Diêu Phi vung tay, Tiêu Đằng lui xuống.

Lúc này, trong Quách phủ, Quách Thế Văn nhìn hai đứa nhi tử được khiêng về, sắc mặt âm trầm cực kỳ, một cỗ sát ý kinh khủng đang không ngừng vận chuyển trong thâm tâm lão.

“Hoàng Tiểu Long!” 

Quách Thế Văn nghiến răng nghiến lợi, phẫn nộ rống lên.

Các cao thủ Quách gia trong đại sảnh đều câm như hến.

Đây là lần đầu tiên các cao thủ Quách gia thấy Quách Thế Văn tức giận như vậy. 

Không ai lên tiếng.

Kể cả Trương Nhạc thân là đại quản gia.

Lúc này, trong thâm tâm Trương Nhạc cũng đang bừng bừng lửa giận, muốn giết người. Hai người Quách Chí, Quách Phi là thiếu chủ Quách phủ, lại bị người ta đánh vỡ khí hải, phế đi! Đây quả thực là vũ nhục Quách phủ, trần trụi khiêu khích Quách phủ! 

Căn bản đối phương không thèm nể Quách gia, không coi Quách gia ra gì!

Hoàng Tiểu Long này quá làm càn rồi!

Hiện giờ Quách gia đã là một thế lực lớn ở Hoàng thành Đoạn Nhận. 

Thân là đại quản gia Quách phủ, Trương Nhạc vũn vô cùng phẫn hận Hoàng Tiểu Long.

“Gia chủ, việc này có cần bẩm báo lên lão tổ không?”

Một lát sau, Trương Nhạc tiến lên hỏi. 

Quách Thế Văn lạnh lùng nhìn lão:

“Phụ thân đang bế quan, là cửa trùng kích Thánh Vực cực kỳ quan trọng. Không thể quấy nhiễu người!”

“Vâng, gia chủ!” 

Trương Nhạc nghe lời, dừng một lát, lại hỏi:

“Việc đính hôn của muội muội Hoàng Mẫn của Hoàng Tiểu Long cùng thiếu gia Quách Thái, gia chủ, ngài xem…”

“Đính hôn?” 

Quách Thế Văn cười lạnh:

“Đưa một phong mật hàm tới tận tay đệ đệ Thế Nguyên của ta. Để cho y giải trừ hôn sợ của tiểu tử Quách Thái kia đi!”

“Muội muội của cái gã Hoàng Tiểu Cẩu này, thứ đê tiện cũng đòi gả vào Quách gia ta sao?” 

Trương Nhạc nhận lấy mật hàm, cung kính xác nhận, nói tiếp:

“Còn Hoàng Tiểu Long kia?”

“Lần này phụ thân bế quan nhất định có thể trùng kích Thánh vực thành công.” 

Quách Thế Văn lạnh lùng nói:

“Chờ phụ thân xuất quan rồi đi thu thập Hoàng Tiểu Cẩu và Triệu Thư kia!”

“Gia chủ anh minh!” 

Ba ngày sau.

Các gia tộc lớn nhỏ trong thành Đoạn Nhận đều đang chờ mong cơn tức giận của Quách gia, chờ xem kịch vui Quách gia sẽ điên cuồng trả thù Hoàng Tiểu Long, nhưng thực bất ngờ, Quách gia chẳng có phản ứng gì.

Tất cả đều sóng êm gió lặng. 

Phản ứng của Quách gia lại khiến cho mọi người kinh ngạc.

Quách gia khống chế thương hội Vạn Bảo, là một trong ba thương hội lớn của Đế quốc Đoạn Nhận, các phân hội trải rộng khắp các Vương quốc phụ thuộc của Đế quốc Đoạn Nhận, tài lực kinh người, truyền thừa đã gần ngàn năm, là một bức tường đồng như Tạ gia, Diêu gia. Bây giờ hai đại thiếu chủ bị người ta đánh bại khí hải mà vẫn nhịn???

Có vẻ không giống như tác phong gần đây của Quách gia! 

Cho dù Hoàng Tiểu Long kia có được Nhị Hoàng tử Đoạn Vô Ngân xưng huynh gọi đệ, nhưng Quách gia cũng không thể không phóng lấy nổi một cái rắm chứ!

Phản ứng của Quách gia quá khác thường rồi.

Không để ý tới mọi người nghị luận thế nào, Quách gia phản ứng thế nào, ba ngày này, hôm nào Hoàng Tiểu Long cũng tới nội viện học viện Đoạn Nhận “đi dạo”, cảm ứng vị trí Đoạn Hồn châu, đến tối về phủ Nam Sơn, lại mở Tù thần quyển, tiến vào chiến trường viễn cổ tu luyện. 

Có điều, ba ngày rồi vẫn không có thu hoạch gì, vẫn không cách nào cảm ứng được vị trí của Đoạn Hồn châu.

Cứ như vậy, mười ngày nữa trôi qua.

Đêm nay, Hoàng Tiểu Long đứng trong sân, nhíu mày. 

Đã nửa tháng rồi, nửa tháng này, gần như hắn đã đi khắp các ngóc nhách hẻo lánh nhất trong học viện Đoạn Nhận ròi, thậm chí cả khu ký túc xá nữ sinh cũng tới. Nhưng đều không cảm nhận được vị trí Đoạn Hồn châu.

“Chẳng lẽ Đoạn Hồn châu không ở trong học viện Đoạn Nhận?”

Hoàng Tiểu Long thầm hỏi. 

Đột nhiên, trong óc Hoàng Tiểu Long lóe lên, trong học viện Đoạn Nhận vẫn còn một nơi hắn chưa tới.

“Thánh Vực các!”

Thánh Vực các là cấm địa của học viện Đoạn Nhận. 

Thánh Vực các là một không gian khác do các cường giả Thánh vực của học viện mở ra.

Nhưng cho dù Hoàng Tiểu Long có được lệnh bài bằng vàng của Đại Đế Đoạn Nhận cũng không thể vào Thánh Vực các. Bởi vì, Thánh Vực các này, mỗi năm chỉ mở ra một lần, do các Thánh vực của học viện liên thủ mở ra. Trong Thánh Vực các có một loại khí linh thánh cực kỳ có lợi cho việc tu luyện Đấu khí. Mỗi lần mở ra chỉ đưa mười học viên học viện Đoạn Nhận vào tu luyện một tháng.

“Thánh Vực các!” 

Hoàng Tiểu Long lẩm bẩm. Hắn gọi Triệu Thư tới, bảo hắn ta tới Hoàng thành Đoạn Nhận, nói với Đoạn Nhận, lần sau mở Thánh Vực các ra mình cũng muốn vào một chuyến.

Đại đế Đoạn Nhận thân là người sáng lập ra học viện Đoạn Nhận, hàng năm có thể chỉ định ba cái tên có thể vào Thánh Vực các tu luyện!

Bảy suất khác sẽ do Tạ gia, Diêu gia, Quách gia, Ngôn gia, Triệu gia, Lâm gia, Trần gia, bảy đại gia tộc chia nhau mỗi gia tộc một tên. 

Ngày tiếp theo, Triệu Thư từ hoàng cung về, bẩm báo với Hoàng Tiểu Long rằng mình đã chuyển lời tới Đại đế Đoạn Nhận. Đương nhiên hắn ta đồng ý, cũng nói một vài chuyện liên quan đến thời điểm mở Thánh Vực các lần sau.

“Hai tháng sau.”

Hoàng Tiểu Long lẩm bẩm. 

Hai tháng sau sẽ là ngày mở ra Thánh Vực các.

Như vậy, Hoàng Tiểu Long chỉ có thể chờ thêm hai tháng.

Đoạn Nhận cũng không thể tùy tiện thay đổi thời gian mở Thánh Vực các. 

Vì vậy, Hoàng Tiểu Long bèn ở lại trong phủ Nam Sơn, tĩnh tâm tu luyện, chờ Thánh Vực các lại mở ra.

Một hôm, Hoàng Tiểu Long đang luyện Tu La kiếm pháp trong sân, đột nhiên Phí Hầu tiến vào bẩm báo:

“Môn chủ, hiện giờ trong Hoàng thành đang xôn xao truyền tai nhau rằng Quách Thế Nguyên của Quách phủ mới tuyên bố giải trừ hôn ước của tiểu thư cùng Quách Thái!” 

Hoàng Tiểu Long nghe vậy, hai mắt lạnh đi:

“Là Quách Thế Nguyên tự mở miệng tuyên bố sao?”

“Bên ngoài đồn là vậy!” 

Phí Hầu cung kính đáp.

“Đi xác nhận xem có phải Quách Thế Nguyên tự mình lên tiếng tuyên bố không!”

Hoàng Tiểu Long lạnh lùng ra lệnh: 

“Còn nữa, ý Quách Thái thế nào?”

“Vâng, Môn chủ!”

Phí Hầu cung kính đáp rồi lui xuống. 

Phí Hầu lui xuống rồi, Hoàng Tiểu Long vung Tu La Chi Đao trong tay ra, hai đóa hoa bỉ ngạn nở rộ giữa không trung, rồi lập tức biến mất. Sau đó, một tảng đá lớn trong trang viện khác hóa thành bột phấn.

Mấy hôm nay Hoàng Tiểu Long vẫn tu luyện chậm rãi du nhập Miên chưởng ám lực vào chiêu bỉ ngạn hoa này, đòn tấn công lại càng thêm quỷ dị, uy lực càng mạnh hơn, càng khiến cho người ta khó phòng bị hơn!

Hiện giờ, cho dù là cao thủ Tiên thiên nhị giai sơ kỳ, trung kỳ, Hoàng Tiểu Long chỉ cần thi triển một chiêu này, có thể nắm chắc một đòn giết tốt! 

Trong sân, Hoàng Tiểu Long lại một lần nữa luyện năm chiêu trong Tu La kiếm pháp: địa ngục chi phong, Tu La chi lệ, minh vương chi nộ, phong đô chi lôi, bỉ ngạn hoa.

Mấy giờ sau, Hoàng Tiểu Long dừng tay, thở ra một hơi, nghĩ thầm:

“Xem ra qua trận là có thể tu luyện chiêu thứ sáu rồi.” 

Hiện giờ chiêu bỉ ngạn hoa này đã luyện tới không tệ rồi.

Lúc này, Phí Hầu đi ra ngoài nghe ngóng đã quay về, bẩm báo với Hoàng Tiểu Long:

“Môn chủ, đã nghe rõ ràng xác nhận lại tin tức, đúng là Quách Thế Nguyên tự mình lên tiếng tuyên bố. Nhưng Quách Thái cũng không đồng ý!” 

Hoàng Tiểu Long nghe vậy, sắc mặt khá hơn một chút.

“Tạm thời đừng để cho nhị tiểu thư biết việc này!”

Hoàng Tiểu Long trầm ngâm nói. 

“Vâng, Môn chủ!”

“Ngươi lui xuống trước đi!”

Phí Hầu cung kính lui xuống. 

“Có lẽ bảy tháng nữa nhị muội cùng phụ thân sẽ tới Hoàng thành Đoạn Nhận rồi.”

Hoàng Tiểu Long nhướn mày. Đến lúc đó, giấy không gói được lửa, nhất định muội muội sẽ biết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.