Chương trước
Chương sau
Nghe Phí Hầu trả lời xong, Hoàng Tiểu Long giờ mới hiểu được kinh mạch trong cơ thể Phí Hầu bị chấn đoạn, nguyên nhân bị thương nặng như thế.
“Ngươi ngồi xếp bằng xuống, trước hết ta bây giờ sẽ giúp ngươi chữa thương.”
Trầm ngâm một chút, Hoàng Tiểu Long mở miệng nói, tuy rằng giờ hắn rất muốn tìm hiểu nhiều một chút về tình hình Tu La Môn, thế nhưng thương thế Phí Hầu quá nặng, cần phải xử lý triệt để trước.
“Môn Chủ, kinh mạch trong cơ thể ta bị chấn đoạn.”
Phí Hầu ngẩn ra, chần chờ một chút nói.
Kinh mạch bị chấn đoạn, như vậy là không khả năng chữa trị lại, trừ phi có thể tìm được thuốc tiên ở trong truyền thuyết.
“Ngươi không cần lo lắng.” Hoàng Tiểu Long khoát tay áo, nói rằng:
“Ta có thể đem kinh mạch bên trong cơ thể ngươi hồi lại, nhưng hẳn là phải thời gian nửa năm.”
“Môn Chủ có thể chữa trị được!”
Phí Hầu thất kinh, hắn không phải là hoài nghi Hoàng Tiểu Long, chẳng qua cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi, Môn chủ có thuốc tiên?
“Ngươi bây giờ ngồi xếp bằng xuống.”
Hoàng Tiểu Long nói tiếp.
Phí Hầu trong lòng tuy rằng nghi vấn, thế nhưng không dám cãi lời, cung kính mà theo lời ngồi xếp bằng xuống.
Hắn vừa ngồi xuống, hai tay Hoàng Tiểu Long một chưởng vào lưng hắn, Nội lực vận chuyển vào trong cơ thể từ phía sau lưng.
Nhất thời, Phí Hầu cảm giác phía sau lưng từng dòng nước ấm sản sinh, nhanh chóng bình tâm, phối hợp với Hoàng Tiểu Long, dẫn từng dòng nước ấm kia tẩm bổ toàn thân.
Hơn một giờ đi qua.
Hoàng Tiểu Long mới thu tay về, sắc mặt có chút tái nhợt.
Hắn tuy rằng luyện Dịch Cân Kinh đến thế thứ tư, thế nhưng Nội lực vẫn còn yếu. Nhưng trải qua một giờ đưa Nội lực Dịch Cân Kinh vào, Phí Hầu đã có thể tự hành dẫn luồng Nội lực Dịch Cân Kinh trong cơ thể để chữa thương.
Một lát sau, Hoàng Tiểu Long nhìn Phí Hầu vẫn đang ngồi xếp bằng trên giường chữa thương, liền ra khỏi phòng, hướng sân nơi chỗ mình ở đi về.
Hoàng Bằng thấy nhi tử vẻ mặt uể oải trở về, không khỏi tâm cảm kỳ quái, nhi tử không phải là cùng Lý Lộ đi ra ngoài đi dạo phố sao?
“Tiểu Long, ngươi không sao chứ?”
Hoàng Bằng hỏi.
Hoàng Tiểu Long nhìn ánh mắt quan tâm của phụ thân, không khỏi cười nói:
“Phụ thân, ta không sao.”
Hoàng Bằng dãn khuôn mặt ra, hỏi:
“Lý Lộ cô nương trở về chưa?”
Hoàng Tiểu Long gật đầu.
Đột nhiên, Hoàng Bằng cười, cười đến có chút quái dị, nhìn chằm chằm Hoàng Tiểu Long, trêu ghẹo nói:
“Tay Lý Lộ cô nương có đúng là rất mềm không? Được mỹ nữ dắt tay cảm giác có thoải mái hay không?”
Hoàng Tiểu Long ngẩn ra, tiện đà cười khổ:
“Phụ thân à, người nói cái gì đó, ta và Lý Lộ cô nương thật không có gì.”
Hoàng Bằng cười nói:
“Phải, ta biết ngươi đối với Lý Lộ nương không có gì, chỉ là Lý Lộ cô nương đối với ngươi có chút gì mà thôi.”
Nói đến đây, Hoàng Bằng cười đến rất vui vẻ:
“Ngươi không biết, lúc Lý Lộ cô nương vừa kéo tay ngươi đi ra ngoài, sắc mặt tiểu tử Hoàng Vĩ phải rất khó coi, như ăn phải một cục phân vậy.”
Hoàng Tiểu Long lắc đầu cười.
“Nhưng này Tiểu Long, sau này ngươi phải đề phòng Hoàng Vĩ nhiều.”
Hoàng Bằng chuyển giọng, vẻ lo lắng nói.
“Ta biết rồi phụ thân, người yên tâm đi, không có việc gì, ta về phòng trước.” Hoàng Tiểu Long nói.
Hoàng Bằng gật đầu:
“Được, ngươi đi về nghỉ ngơi đi.”
Sau khi Hoàng Tiểu Long trở về phòng, đem hàn ngọc sàng từ trong Tu La Giới lấy ra, ngồi xếp bằng trên đó, bắt đầu tu luyện Tu La Quyết.
Một đêm trôi qua, khi sắc trời từ từ sáng, Hoàng Tiểu Long ngừng vận công, tất cả uể oải biến mất, đưa tay thư giãn gân cốt, tinh thần tốt chưa từng thấy.
Từ gian phòng đi ra, Hoàng Tiểu Long ra sân, hướng về gian phòng Phí Hầu mà đến, Hoàng Tiểu Long vừa tới, liền thấy Phí Hầu từ trong phòng đi ra.
“Khấu kiến Môn Chủ, Môn Chủ vô địch thiên hạ!”
Phí Hầu thấy Hoàng Tiểu Long, nhanh lên tiến lên đón, cung kính lễ bái.
Sau đêm qua được Hoàng Tiểu Long chữa ngoại thương giúp hắn, hắn đối với Hoàng Tiểu Long càng cung kính.
“Ngươi đứng lên đi.”
Hoàng Tiểu Long gật đầu.
Phí Hầu lúc này mới cung kính đứng lên.
“Phí Hầu, sau này trước mặt người khác, ngươi hãy gọi ta là thiếu chủ.”
Hoàng Tiểu Long trầm ngâm nói:
“Còn có, Môn Chủ vô địch thiên hạ câu này sau này cũng không cần kêu.”
Câu Môn Chủ vô địch thiên hạ này, Hoàng Tiểu Long nghe thấy không được tự nhiên, hắn biết đây là Nhâm Ngã Cuồng năm đó định ra.
Phí Hầu chần chờ một chút, nói rằng:
“Môn Chủ, Môn Chủ vô địch thiên hạ câu này là lão Môn Chủ năm đó định ra, làm như vậy có được hay không?”
Hoàng Tiểu Long khoát tay áo, nói rằng:
“Ta biết đây là sư tôn năm đó định ra, nhưng quy củ đều là do con người quy định, hiện tại ta là Môn Chủ, sau này điều quy định này phải bỏ.”
Sư tôn? Phí Hầu lúc trước vốn đang nghi ngờ mối quan hệ của Hoàng Tiểu Long và lão Môn Chủ, giờ nghe thấy, rốt cuộc đã hiểu.
Nhưng ngẫm lại cũng là, ngoại trừ lão Môn Chủ đệ tử thân truyền ra, còn có ai có thể tiếp nhận chức vụ Môn Chủ Tu La Môn?
Lập tức, Phí Hầu cung kính nói:
“Tuân lệnh Môn Chủ!”
“Thương thế của ngươi khôi phục sao rồi?”
Hoàng Tiểu Long hỏi.
“Thưa Môn Chủ, thương thế thuộc hạ đã khôi phục sáu bảy phần, ba ngày nữa có thể hoàn toàn khôi phục, chỉ là kinh mạch trong cơ thể...”
Phí Hầu nói đến đây, ngừng lại.
“Kinh mạch bên trong cơ thể ngươi không việc gì cần lo lắng.”
Hoàng Tiểu Long nói: “Ngươi cùng ta nói một chút về tình hình Tu La Môn.”
Phí Hầu vừa nghe, mặt lộ vẻ khổ sở.
“Sao?”
Hoàng Tiểu Long nhướng mày.
Phí Hầu vừa thấy thần sắc Hoàng Tiểu Long, biết Hoàng Tiểu Long hiểu lầm, nhanh hồi đáp:
“Môn Chủ, không phải thuộc hạ không muốn bẩm báo, chỉ là thuộc hạ cũng không hiểu rõ lắm.”
“Không hiểu rõ lắm?”
Hoàng Tiểu Long kinh ngạc.
“Đúng vậy.”
Phí Hầu gật đầu nói, giải thích với Hoàng Tiểu Long, hoá ra, Phí Hầu gia nhập Tu La Môn cũng là năm gần hai mươi tuổi, hơn nữa cho tới bây giờ chưa đi qua tổng bộ Tu La Môn.
Hai mươi năm trước, hắn gặp sư tôn hắn, bị sư tôn nhìn trúng thu làm đệ tử, bởi vì sư tôn hắn là Tu La Môn trưởng lão, cho nên hắn mới gia nhập Tu La Môn.
Sư tôn hắn cũng không nói với hắn tình hình Tu La Môn như thế nào.
Sư tôn hắn tên là Vu Minh.
“Nhưng sư tôn nói, từ năm mươi năm trước lão Môn Chủ sau khi tiêu thất, Tu La Môn nội bộ, vì tranh đoạt vị trí Môn Chủ, phân chia thành hai phái.”
Phí Hầu nói.
“Phân chia thành hai phái!”
Hoàng Tiểu Long nhướng mày:
“Vậy sư tôn Vu Minh của ngươi hiện tại ở đâu?”
“Ba năm trước đây, ta và sư tôn tách ra, sau đó không gặp lại, lúc đó sư tôn nói đi Thành Mạc Hà vương quốc làm một số chuyện.”
Phí Hầu hồi đáp.
Mạc Hà vương quốc? Mạc Hà vương quốc này, Hoàng Tiểu Long biết, từ Hoàng gia trang tới Lạc Thông vương quốc cũng không gần.
Từ Lạc Thông vương quốc muốn đi sang Mạc Hà vương quốc, cũng phải mười mấy cái vương quốc mới tới được.
Như vậy xem ra bây giờ nếu muốn biết tình hình cặn kẽ Tu La Môn là không thể nào.
Lúc này, Lý Lộ từ đàng xa chạy tới, thấy Hoàng Tiểu Long từ xa, mặt cười vui mừng nói:
“Tiểu Long, ta biết ngươi chỉ có ở đây, đi thôi, yến hội đã sắp bắt đầu, bây giờ chúng ta đi qua đó.”
Hoàng Tiểu Long thấy Lý Lộ, có chút đau đầu, quay đầu nói với Phí Hầu:
“Ngươi theo ta cùng đi.”
“Vâng, thiếu chủ!”
Phí Hầu cung kính nói.
Tuy rằng Lý Lộ trong lòng nghi ngờ khi nghe Phí Hầu gọi Hoàng Tiểu Long là thiếu chủ, nhưng cũng không nghĩ nhiều, chạy đến trước mặt Hoàng Tiểu Long, liền kéo tay Hoàng Tiểu Long chạy về tiền điện, giống như kéo tay Hoàng Tiểu Long đã nằm trong thói quen của nàng.
Hoàng Tiểu Long muốn tay rút trở về, không ngờ lần này tiểu nha đầu ác này cầm rất chặt, nhất thời không rút ra được, Hoàng Tiểu Long chỉ có thể mặc cho Lý Lộ lôi kéo bản thân đi tới tiền điện.
Lúc đi tới tiền điện, vừa vặn đụng phải năm người phụ thân Hoàng Bằng từ sân nhỏ qua đây.
Hoàng Vĩ thấy Lý Lộ lôi kéo tay Hoàng Tiểu Long, sắc mặt có thể hiểu được, nhưng phụ thân thì lại nhìn Hoàng Tiểu Long tươi cười một cách quái dị, cũng âm thầm nắm tay giơ ngón cái hướng lên ra hiệu cho Hoàng Tiểu Long.
Nhìn phụ thân như vậy Hoàng Tiểu Long càng phiền muộn.
Sau khi tiến nhập đại điện, mọi người ngồi xuống. Năm người Hoàng Kỳ Đức tự nhiên ngồi cùng bàn với Lý Mộc. Đang lúc muốn ngồi xuống, Lý Lộ lôi kéo Hoàng Tiểu Long ngồi bên cạnh mình, làm Phí Hầu lại tự động đứng ở phía sau Hoàng Tiểu Long.
Hoàng Kỳ Đức, Hoàng Bằng năm người cũng chú ý tới Phí Hầu phía sau Hoàng Tiểu Long.
Bởi Phí Hầu gọi Hoàng Tiểu Long là thiếu chủ, cũng đều tưởng Hoàng Tiểu Long tối hôm qua lúc đi ra ngoài đi dạo phố tại chợ nô lệ mới mua nô bộc, cũng không hỏi nhiều.
“Phí Hầu, ngươi cũng ngồi đi.”
Hoàng Tiểu Long thấy Phí Hầu đứng ở phía sau mình, chỉ một sang một bàn trống bên cạnh nói.
Dù sao Phí Hầu cũng là cường giả cấp mười, không nên đứng.
Lúc này, giọng nói Hoàng Vĩ chói tai vang lên:
“Ngồi? Hoàng Tiểu Long, hôm nay là yến hội đại thọ Lý lão Tộc trưởng, một tên nô bộc ngươi mới mua cũng có tư cách ngồi ở chỗ này?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.