Nhóm dịch: Ẩn Môn
Nguồn:
-----------------------------------------------------
Lâm Phàm vui vẻ đứng dậy, đột nhiên cảm thấy lành lạnh.
Cái đệch!
Lúc này, hắn mới chợt nhận ra vừa rồi hắn đã điên cuồng tới mức nào, quần áo bị nổ rách tanh tươm, toàn thân trần trụi, thế này làm sao mà quay mẹ nó về?
Ngó nghiêng xung quanh, chẳng có gì ngoài cỏ cây hoa lá.
Tại đại bản doanh tạm thời Viêm Hoa tông.
Lã Khải Minh vẫn đang tìm kiếm Lâm sư đệ, nhưng tìm cả ngày cũng không thấy khiến hắn thật sự lo lắng.
Những suy nghĩ bất an xuất hiện trong đầu.
Lâm sư đệ bị phái Nhật Chiếu bắt cóc, dùng nhục hình tra tấn.
Lâm sư đệ bị lạc đường, gặp phải yêu thú rồi bị ăn thịt thê thảm.
Đủ các loại ảo tưởng tràn ngập trong đầu Lã Khải Minh.
- Lâm sư đệ, đệ đang ở đâu? - Lã Khải Minh nén nghẹn ngào, hô to một tiếng, thịt mỡ trên người run rẩy một chút, trong ánh mắt lóe lên một tia kiên nghị - Sư đệ, ta nhất định sẽ tìm được đệ.
- Sư huynh, ta ở đây.
Đúng lúc này, một giọng nói từ xa vang đến, Lã Khải Minh trong lòng mừng rỡ, nhanh chóng chạy ra, gặp đối phương đang trong tình trạng trần truồng, ngoại trừ phần kín được che bằng một ít cỏ, những nơi khác đều không một mảnh vải.
- Sư đệ, đệ bị sao vậy? - Lã Khải Minh vội vàng chạy đến, ngó trái ngó phải.
Lâm Phàm bị Lã Khải Minh nhìn đến toàn thân lạnh toát, cúc hoa cũng trở nên căng thẳng:
- Sư huynh, huynh nhìn gì vậy?
Hắn cảm thấy ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-that-tich-mich/93875/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.