Xuyên Vân Linh Chu không hổ là Linh khí cấp bậc Thiên giai, tốc độ nhanh hơn cả âm thanh, chỉ dùng nửa ngày đã rời xa Huyền Ất Sơn đi sâu vào khu vực phồn hoa.
Ngoài lần trước tham gia Thịnh Hội Chém Yêu Tần Giác gần như chưa từng rời khỏi Huyền Ất Sơn với lại lần trước hắn dùng thuần di thần thông nên giữa đường cái gì cũng không thấy, bây giờ nhìn phong cảnh xung quanh lướt qua nhanh chóng ngược lại có một phong vị khác.
Bên kia, Ngụy Giáp và Ngụy Ất đang buồn chán ngồi ở cách đó không xa lái Xuyên Vân Linh Chu. Về phần Ngụy Tranh từ lúc hắn ăn hai viên đan dược chữa thương của Bạch Nghiệp vào liền đau bụng không ngừng ngồi ở trong nhà cầu rất lâu vẫn chưa chịu đi ra.
"Ta từ quan ải chút rượu, thiên thu đều là vào cổ họng, càng có sôi tuyết rót cùng phong vân nào đó."
"Ta là ngàn dặm cố nhân, núi xanh ứng người già, tuổi nhỏ còn mượn ngân thương sính phong lưu."
"...."
Tần Giác nằm ở đầu Xuyên Vân Linh Chu vừa phơi nắng vừa uống rượu ca hát cùng khí chất ôn nhuận như ngọc, có thể nói hắn như trích tiên hạ phàm, tuyệt thế vô song.
Chỉ tiếc không bao lâu liền uống say bí tỉ, ngủ như chết.
"Đại ca, hắn hình như đang ngủ thiếp đi"
Quan sát một chút, Ngụy Ất hướng về phía Ngụy Giáp thấp giọng nói.
Hai người là huynh đệ ruột thịt, bởi vậy tướng mạo nhìn qua rất giống nhau ngay cả tên cũng chỉ kém có một chữ.
"Nói thừa, tự ta cũng có thể thấy"
Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-su-thuc-to/1483748/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.