Tay trái An Nhược nắmchặt thành quyền đấm mạnh vào ngực Lục Mặc Hiên, Lục Mặc Hiên không hềné tránh, liên tiếp bị An Nhược đấm cho mấy phát.
Lục MặcHiên tham gia rất nhiều buổi huấn luyện dã ngoại, nên quả đấm này của An Nhược đối với anh cũng chỉ như gãi ngứa mà thôi. Không những không cảmthấy đau, mà khi bị con mèo hoang nhỏ này cào cấu trong lòng anh lại cảm thấy ngưa ngứa.
Lục Mặc Hiên mím chặt cánh môi, cả người dần dần ngả về phía An Nhược.
An Nhược thu mình về chỗ cửa xe, tấm lưng gắt gao dựa vào cửa xe phía sau, đôi mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú được phóng đại trước mắt.
Khoảng cách giữa cô và anh rất gần, hơi thở ấm áp của Lục Mặc Hiên không ngừng phả lên mặt An Nhược. Chỉ cần Lục Mặc Hiên khẽ cúi đầu xuống, thì môianh sẽ dán lên đôi môi nhỏ nhắn đỏ hồng kia của An Nhược.
Lục Mặc Hiên thản nhiên nhìn khuôn ngực đang phập phồng theo từng nhịp thở của cô, khóe mắt mơ hồ lộ ra ý cười.
An Nhược nghiêng đầu nhìn về phía ghế lái sau lưng Lục Mặc Hiên, cô nângđôi bàn tay chống đỡ lồng ngực rộng lớn của Lục Mặc Hiên, cánh môi không ngừng khép mở."Thân là quân nhân, hơn nữa lại là người lãnh đạo, khôngthể làm bậy với nhân dân a, anh mau tránh ra cho tôi!"
LụcMặc Hiên giữ chặt tay trái mảnh khảnh của An Nhược, "Chẳng lẽ em khôngbiết ở trong bóng tối đàn ông rất nhạy cảm sao? Vốn anh cũng không muốnlàm bậy, nhưng em lại đẩy anh như vậy, khiến anh lại bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-quan-sung-co-vo-nho-me-nguoi/265301/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.