Chuyện Dương Diệp làm rất nhanh đã bị đầu lĩnh của đội hộ vệ thành An Nam trình lên chủ thành Kinh Châu, phó thành chủ Mã Vinh của chủ thành Kinh Châu đang rất tức giận. Dương Diệp không chỉ gần như diệt sạch tộc người ta mà còn giết luôn thành chủ thành An Nam ở trên đường, đó là đang coi thường luật pháp của đế quốc Đại Tần, tất nhiên quan trọng nhất là thành chủ thành An Nam này còn là người của y nữa. Thế nên y lập tức phái người đi thông tri cho phân hội của công hội Phù Văn Sư ở chủ thành Kinh Châu, mời công hội Phù Văn Sư phải nghiêm trị hung thủ.
Chấp sự của phân hội Phù Văn Sư ở Kinh Châu xem xét tư liệu của Dương Diệp, khi phát hiện Dương Diệp là đệ tử của Lâm đại sư thì ý nghĩ vốn muốn truy nã Dương Diệp trong nháy mắt đã tan biến. Đùa chắc? Gã đi xử lý đệ tử của Lâm đại sư? Đúng là gã có quyền xét xử Dương Diệp, nhưng bảo gã vì một Liễu gia chẳng chút quan hệ gì cùng một tiểu thành chủ mà đi đắc tội Lâm đại sư? Đầu gã cũng đâu có bị cửa kẹp.
Thế nên gã chấp sự này này ba hoa bảo rằng Dương Diệp không thuộc phạm vi cai quản của gã nên bảo Mã Vinh hãy đi thành Triều Dương.
Thấy chấp sự của công hội Phì Văn Sư từ chối thì Mã Vinh giận đến suýt nữa nổ cả phối, có điều y lại không dám nổi đóa với người của công hội Phù Văn Sư, nhưng bảo y nhắm mắt làm ngơ thì y không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-kiem-vuc/661701/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.