Dùng ý niệm khống chế trường kiếm, Dương Diệp chuẩn bị xuất kích một lần nữa, mà đúng lúc này, giọng nói của Phượng Ngọc đột nhiên vang lên trong lòng hắn: "Diệp Nhi, con không phải là đối thủ của ả, đợi ta thi triển bí pháp kiềm chân ả, con mang Tiểu Dao quay về Kiếm tông. Ta biết con không sợ chết, cũng biết con không muốn để cho ta theo bọn họ trở về chịu tội. Thế nhưng bây giờ không phải là lúc hành động theo cảm tính, núi xanh còn đó sợ gì không có củi đốt. Chỉ cần con còn sống thì ta còn có hi vọng!"
Ngay lúc Dương Diệp chuẩn bị nói tiếp, Phượng Ngọc lại mở miệng, lần nữa huyền khí truyền âm cho hắn: "Nếu như con cự tuyệt, ta sẽ lập tức chết trước mặt con."
Hai mắt Dương Diệp đỏ vằn, gương mặt lộ vẻ đau đớn, lòng như dao cắt, hắn nhìn thoáng qua Tiểu Dao đang ghì chặt lấy tay Phượng Ngọc. Nói cho cùng, Tiểu Dao vẫn còn nhỏ, tuy rằng không muốn rời xa mẫu thân nhưng cả gương mặt đều tái nhợt và đầy sợ hãi.
Nhìn thấy Dương Diệp thống khổ như vậy, Phượng Ngọc rất không đành lòng, nhưng mà bà chẳng còn cách nào khác. Bà biết tính cách của con trai, nếu như không ép buộc nó như vậy, cho dù là giết nó, nó cũng sẽ không bỏ lại người nhà mà chạy trốn.
Nhìn thấy Phượng Ngọc với Dương Diệp dùng huyền khí truyền âm, Phượng Vũ nhướng mày, trầm giọng nói: "Các ngươi là muốn tự mình đi theo chúng ta hay là ta cưỡng ép bắt bọn ngươi đi?"
"Diệp Nhi, ta bị bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-kiem-vuc/661697/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.