Bãi đá ngầm bỗng nhiên trở nên phức tạp hơn, đá xếp loạn thất bát tao nhưng lại như một trận đồ bát quái. U Linh kéo bớt 3 cánh buồm xuống, tốc độ đã trở nên rất chậm. Hiện tại con tàu không giống như đang đi nhiệm vụ mà như đang xuôi dòng phiêu lưu. Người bên ngoài sẽ cảm thấy cảnh tượng này thật sự rất bình thường, rất bình lặng. Nhưng 4 chiếc chiến tàu của song phương đều khẩn trương, như quên cả thở. Mặc dù lúc này chiến tàu đều bình an vô sự, nhưng mà hai thủ lĩnh lại đang đấu trí đấu dũng vô cùng căng thẳng, đều chỉ sợ đối phương đột xuất kỳ binh, khiến mình trở tay không kịp.
Trên đài quan sát bên U Linh, Diệp Sảng đang nằm sấp, nửa cái đầu lấp ló trên lan can. Dưới SVD phát ra ánh sáng lạnh buốt. Súng Cơ nhận nhiệm vụ làm người quan sát, dùng ống nhòm quan sát báo cáo phương vị cho Diệp Sảng.
“Có thấy người lái tàu trong phòng điều khiển tầng 2 phía sau súng máy hạng nặng không?” – Súng Cơ nói.
Điều khiển kính ngắm phóng đại lên 2 lần, trong tầm mắt Diệp Sảng, phòng điều khiến rất lớn, nhưng cửa sổ kính lại rất nhỏ. Hiện tại hắn đã hiểu. Súng Cơ muốn mình bắn chết người lái tàu. Diệp Sảng lại phóng lớn lên 4 lần để thấy rõ thân ảnh của tên thợ lái tàu. Có thể thấy hắn ta cũng đang rất khẩn trưởng, không ngừng quay trục lái, chỉ lo đâm trúng vào đá ngầm.
“Ngắm trúng tay hắn!” – Súng Cơ cắn răng nói.
Diệp Sảng càng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-thuong/2441523/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.