Diệp Sảng giắt chìa khóa vào trong đai lưng, còn dùng phi trảo móc trụ, quấn mấy vòng dây thừng quanh eo lưng. Vài chục phút kế tiếp mới là nguy hiểm nhất.
Diệp Sảng tiếp nhận đề nghị của Tinh Tinh, chạy trốn vào mảnh đất sâu không thấy đáy trên Tuyết Sơn Tiên Tung Lâm. Lúc đến đường khẳng định đã bị phong khóa. Trước mắt vấn đề chính là nhất định không thể bị người đuổi theo. Nhưng hy vọng càng lớn, thất vọng càng cao. Sau khi chạy đi 2 dặm, một khinh giáp chiến sĩ vượt qua chặn đường đi. Diệp Sảng nhếch mép cười lạnh. Tốc độ tên này như quỷ mỵ vậy, không ngờ ngang ngửa mình.
Thiên Hành Tiện lạnh lùng nói: “Hà Kim Ngân, trước kia ngươi cùng dưới trướng Tiểu Đao Hội với ta, hôm nay nên quên đi!”
“Giết!” – Diệp Sảng biết hiện tại không phải là lúc tầm xàm ba láp, mỗi giây mỗi phút đều vô cùng trân quý.
Tinh Tinh giương cung, một mũi tên bão tố phi tới. Ai ngờ Thiên Hành Tiện này lại chống đỡ được một tiễn của Tinh Tinh. Trị số thương tổn đúng là quá khoa trương: “-411!”. Hai người sửng sốt, kiếm của đối phương đã đến trước mặt. Hai người hỏa tốc nhảy sang hai bên sườn. Trên mặt tuyết cuốn lại một cỗ Long Quyển Phong hình bông tuyết. Sau đó, kiếm quang bay bay như lá bay trong gió. Người này chẳng những đi kiếm nhẹ nhàng mà kiếm quang mơ hồ còn hiện ra màu xanh biếc, phỏng chừng kiếm kia cũng là món lợi khí không tầm thường, nếu không thì cũng là có kịch độc, dính một nhát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-thuong/2441480/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.