“Crắc – Crắc”.
Tiêu Dao Tán Tiên cùng Kiếm Thập Tam đem kiếm chặt đổ một cây đại thụ bên hồ. Tiếp đó hai người lại vung tay múa mấy cái, nhánh cây to nhỏ bị lọa bỏ. Thân cây đại thụ tròn tròn lững lờ nổi trên mặt nước. Hai người thả người một cái nhảy lên, mỗi người đứng một đầu. Sau đó hai người dùng kiếm chống vào tảng đá bên bờ, đẩy mạnh một cái. Thân cây rất nhanh trôi về phía giữa hồ. Vừa trôi xa bờ không bao xa, mặt nước liền sinh ra một cỗ lực cản kỳ dị. Thân gỗ chẳng những không tiến vào thêm nửa phần mà ngược lại còn tự động lui về phía sau, rất nhanh đã quay lại tới bờ.
“Chuyện gì xảy ra?” – Tiêu Dao Tán Tiên kinh ngạc.
Nhất Chưởng Sát Nhân cười khổ: “Ta không thể không nói biện pháp của hai người rất tốt, nhưng ta rất tiếc. Chúng ta đều đã thử qua các cách, nhưng thế nào cũng vô dụng!”
Tiêu Dao Tán Tiên: “Ý ngươi nói cỗ chấn lực này là do tượng đá phát ra để ngăn cản game thủ tới gần?”
Nhất Chưởng Sát Nhân lại nói: “Trừ phi ngươi có thể phi hành. Nếu không, muốn tới bằng đường nước thì vô luận ngươi dùng phương pháp gì cũng không được!”
“Phải không?” – Tiêu Dao Tán Tiên cười lạnh – “Nơi này không có thủy cùng phong nguyên tố sư?”
Đáp án đương nhiên là có. Tiêu Dao Tán Tiên sau khi nói vài câu lại nhảy lên khúc cây đi lại. Lần này cũng vậy, chỉ mới đến một nửa thì chấn lực kỳ lạ lại xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-thuong/2441476/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.