Đêm đã khuya, nhưng cuộc sống về đêm ở đô thị trong Đệ Nhị Thế Giới chỉ vừa mới bắt đầu. Đèn ống neon nhiều màu rực rỡ trên đường phố, xe phóng vun vút, huýt sáo ghẹo gái, lượn phố, uống rượu, xế xịn đón gái xinh. Thế mà, giữa đại lộ, một người mặc quần áo rách nát, nhác trông thật lam lũ.
Không sai, người này chính là bạn Sảng Sảng!
Không thể dùng bất kì một từ gì để hình dung bộ dạng hiện giờ của Diệp Sảng. “Dân chạy nạn”? “Khất cái”? “Thợ mỏ”? “Người da đen”?... No no, không cái nào hợp. Tạo hình bây giờ của Diệp Sảng tuyệt đối trang nghiêm túc mục, khí thế tuyệt đối như cầu vồng ngạo nghễ, khí chất tuyệt đối càng tiêu sái hơn. Áo chống đạn Kevlar tổn hại nhiều chỗ, độ bền chỉ còn 9/300. Muốn khôi phục lại như cũ phải tới tiệm may vá. Kim Võng Lang Hộ Thủ bị phế một cái, cũng nhất định phải tới tiệm may vá sửa chữa. Lại nữa, áo gió Hứa Văn Cường đã thành đống tro tàn trong vụ nổ lớn vừa rồi. Da dẻ trên dưới toàn thân như vừa đi nhuộm đen bằng một lớp sơn đen, căn bản là không nhìn ra tướng mạo sẵn có. Nếu bây giờ gọi Yến Vân ra nhìn, không chắc hắn có thể nhận ra đây là người anh em của mình.
Trải qua một chuyến nhiệm vụ tiến giai này, Diệp Sảng phải kêu trời “tôi may”. Trừ bỏ M4 và chủy thủ, cơ hồ tất cả các trang bị đều bị hỏng hóc, độ bền gần về 0, muốn tu sửa lại phỏng chừng Diệp Sảng phải xuất “huyết” nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-thuong/2441415/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.