Diệp Sảng đứng kêu la đại náo. Yên Hồng quả nhiên bị chấn trụ. Không phải cô cả tin Diệp Sảng mà là quá hiểu Tịch Mịch Giới Đặc. Những lời này của Diệp Sảng thật sự rất thật. Khẩu khí của Diệp Sảng hoàn toàn giống với Tịch Mịch Giới Đặc.
Không thể không nói, đầu tiên anh phải có thực lực, không có thực lực phải dựa vào thao tác, không có thao tác thì phải có kinh nghiệm, không có kinh nghiệm thì dựa vào vận khí, không có vận khí phải có RMB. Nếu tất cả các điều kiện này anh không có một cái nào, thế thì mời anh đứng sang một bên.
Đàn bà tốt chẳng qua chỉ là hai chân dang ra. Nhưng đàn ông thì sao? Muốn dang chân cũng không được. Làm không tốt lại bị khinh bỉ. Không có người phụ nữ nào trời sinh đã lả lơi ong bướm. Cũng không có người đàn ông nào trời sinh đã chấp nhận chân đạp hai thuyền.
[làm đoạn này… hết nói nổi… mẫu thân đại nhân thì ngồi bên cạnh…]
Mấy ngày này rốt cục Yên Hồng cũng hiểu được đạo lí này. Ngày đó cô cùng Thiết Thủ ở Đệ Nhị Chiến Khu “bỏ trốn”. Nói trắng ra là cô thèm bộ sáo trang cấp 30 giá 500 tín dụng. Nhưng vài ngày sau đó, chuyện phải làm cũng đã làm. Thiết Thủ liên mồm nói sẽ mua cho cô, trên thực tế mãi không thấy đâu. Yên Hồng cũng không phải ngu, biết chuyện này chỉ e là không thành. Nghĩ lại cũng đúng. 500 tín dụng cũng không phải số tiển nhỏ. Thiết Thủ dựa vào đâu có nhiều tiền như vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-thuong/2441381/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.