“Oanh~ ba-”
98K vô tình phun ra thương hỏa,
Tầm nhìn của Lôi Lôi lập tức mơ hồ, toàn thế giới chỉ còn lại màu đen, cảm giác đau đớn tận xương tủy từ đại não lan tràn ra toàn thân. Trong mơ hồ, cô thấy Diệp Sảng đang kinh hô. Trong lòng cô tràn đầy ủy khuất, thở dài thật sâu như không cam lòng. Chẳng những không ném súng về cho Diệp Sảng được mà ngay cả chạy tới chỗ súng nằm cô cũng không thể. Khẩu súng tựa như hòa vào ánh trăng đêm đen. Nhìn qua như thể đã chạm đến, nhưng khoảng cách thực ra lại xa tận chận trời.
Bị nhất thương bạo đầu, thi thể Lôi Lôi lăn lông lốc vài vòng trên mặt đất, vừa vặn lăn vào phía sau bệ quan sát.
Kích động, phẫn nộ, muốn báo thù. Các loại cảm xúc như một đoàn hỏa diễm bùng cháy lên gương mặt Diệp Sảng. Nhưng trong ánh mắt Diệp Sảng lại không có bất cứ sự trách cứ nào. Hắn chỉ nâng thi thể Lôi Lôi lên…
Lôi Lôi cũng giống như những người trước, hai mắt trợn tròn, trong ánh mắt tràn đầy hoảng sợ. Diệp Sảng đưa tay vuốt mắt cô, khe khẽ thở dài: “Đồ đệ, sư phụ biết con đã cố gắng hết sức!”
Trong trạng thái u linh, lòng Lôi Lôi mềm nhũn, nước mắt rơi xuống. Rất nhiều chuyện cũ ùa về như nước lũ. Cô đã cố gắng hết sức, thật sự là hết sức, không chỉ là lúc này mà ngay cả trước kia, cô cũng đã cố hết sức đấu tranh với vận mệnh. Cô nhớ tới những cố gắng phấn đấu để khẳng định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-thuong/2441360/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.