Diệp Sảng nhìn Tam Xảo, Tam Xảo nhíu nhíu mày lắc đầu, ý là nàng cũng không biết những người này. Diệp Sảng lặng lẽ đưa tay vào trong túi Càn Khôn, nhưng Tam Xảo lại đè tay hắn xuống, dụng ý là cạnh mình toàn người mới, đừng động thủ.
"...6 ...5 ...4 ...3..." - Trọng giáp chiến sĩ lạnh lùng đếm.
Tam Xảo tiến lên cười xòa nói: "Vị tiểu ca này, chúng ta lập tức đi là được chứ gì?"
Trọng giáp chiến sĩ hừ lạnh: "Coi như ngươi thức thời, một đám rác rưởi!"
Một đám người Hồng Nữ bang vừa thấy tình hình này cũng liền biết đây chính là thanh tràng* trong truyền thuyết, thật muốn đánh. Cái hại trước nhất là đám người mới sẽ chịu thiệt cho nên Tam Xảo vẫn nhẫn nhịn, kêu gọi một đám người đang xám xịt lui ra ngoài. Trên xe máy kéo, một game thủ nữ không nhịn được oán giận nói:
"Tam tỷ, không phải ngươi nói có hộ giá và hộ tống sao? Thằng kia kiêu ngạo như vậy tỷ còn để yên cho hắn?"
[*thanh tràng: cướp địa bàn, lãnh địa...]
Diệp Sảng cau mày nói: "Ngươi thì biết cái gì! Tam tỷ không muốn các ngươi chết ở trong này, chứ ngươi tưởng chúng ta thật sự sợ hắn sao?"
Cô gái kia bĩu môi, không nói gì thêm nhưng nhìn biểu tình xem ra vẫn còn chưa phục lắm. Đương nhiên gặp chuyện như vậy thì bất kì ai cũng sẽ không thấy khoái trá, Tam Xảo sắc mặt trịnh trọng nói: "Mọi người hãy nghe ta nói vài câu! Hồng Nữ bang chúng ta không muốn làm liên lụy người vô tội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-thuong/2441284/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.