Nhân sinh tựa như một bàn trà, trên mặt bàn toàn là trà cụ. Có đôi khi muốn ăn một bữa cơm tại bàn trà, thế là chén cốc biến thành chén bát. Thiên Hắc Hắc đang mộng tưởng chém chết Đại mã hầu, bất ngờ ăn nguyên tảng đá do Đại mã hầu ném tới, thế là thảm kịch đã phát sinh. Hắn cố gắng gượng dậy muốn chém hầu tử thêm mấy đao nữa. Nhưng mà vừa lúc đó, khóe mắt mắt hắn bỗng thấy trên bậc đá có một bóng đen lướt qua. Hai tay Diệp Sảng hướng về phía trước, trong tay cầm một vật đen sì sì, hình như đang ngắm Đại mã hầu. “Tiểu tử này là tay súng?” Đó là ý nghĩ đầu tiên của Thiên Hắc Hắc. Ý nghĩ thứ hai là Diệp Sảng dù có giết được BOSS cũng vô ích. Trong game có quy định, ai tạo ra được trị số tổn thương cao nhất thì quái vật sẽ thuộc về người đó. Chỉ là Thiên Hắc Hắc đoán được phần mở đầu nhưng vĩnh viễn không đoán được phần kết thúc.
“Đoàng!!!!!”
Súng nổ, tiếng súng này vô cùng thanh thúy. Viên đạn trúng ngay giữa ngực Thiên Hắc Hắc. Toàn thân Thiên Hắc Hắc chấn động, cảm thấy cơn đau đang lan tỏa từ ngực, trên đầu bay ra một một trị số màu đỏ “-40”, hắn.. hắn cũng khỏi đứng dậy được nữa. Viên đạn này bay ra cuốn luôn 35 điểm máu cuối cùng của hắn theo chiều gió. Thiên Hắc Hắc gào khóc không thôi, độc, con mẹ nó tiểu tử này quá độc mà. Rõ ràng, chỉ cần thịt người cuối cùng của bọn hắn là có thể cướp BOSS vào tay rồi.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-thuong/107251/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.