Gia chủ Triệu gia nhìn Mông Nghĩa hồi lâu, sau đó nhoẻn miệng cười, phất phất tay bảo người hai bên lui ra, ôn hòa nói: "Thì ra là bạn của Mông gia, là chú lỗ mãng rồi, mời các vị vào trong" Mặc dù hắn đang xin lỗi, nhưng ngữ khí rõ ràng là chẳng hề để ý.
Tính tình Hoa Lỗi có chút nóng nảy, thấy gia chủ Triệu gia có vẻ muốn làm khó dễ. Diệp Thiên Vân ấn vai hắn, sau đó nháy mắt với hắn. Nếu đã tới Triệu gia, thì phải kiềm chế, nếu không Mông gia không thể liên thủ với đối phương.
Mông Nghĩa khẽ gật đầu tỏ vẻ cảm kích với Diệp Thiên Vân, nén mọi chuyện xuống lúc này tất nhiên là điều tốt nhất.
"Chú Triệu, lần này cháu tới, hi vọng hai nhà có thể liên thủ lại. Thục Trung gần đây không yên ổn, không chỉ có thù trong mà còn có địch ngoài đang nhìn vào chằm chằm. Chú chắc đã sớm phát giác ra" Tới phòng khách, Mông Nghĩa đi thẳng vào vấn đề.
Gia chủ Triệu gia ngồi trên ghế da hổ trắng, khẽ gật đầu, sau đó từ từ nói: "Việc này đúng là chú có biết, nhưng cháu trai, bốn nhà Thục Trung chúng ta có thể yên ổn trăm năm, há những tên hại nước hại dân đó có thể đánh đổ được?"
Diệp Thiên Vân nhìn vẻ kiêu ngạo của gia chủ Triệu gia, không khỏi nhớ tới câu thành ngữ, tự cao tự đại. Đem chính mình phong bế ở Thục Trung, một mặt cường điệu cơ nghiệp trăm năm, đây tuyệt đối là dấu hiệu sắp diệt vong. Mông gia và Triệu gia không kém nhau là bao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1241045/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.