Diệp Thiên Vân suy nghĩ hồi lâu cuối cùng cũng đồng ý yêu cầu của Mông Nghĩa. Điều hắn cần bây giờ là tìm hiểu rõ ràng chi tiết của bốn nhà Thục Trung. Chỉ có như vậy, mới có thể dùng cách này đánh Thiếu Lâm.
"Tiên sinh, bản đồ kho báu của Triệu gia đang trong tay chúng ta, ngài thấy chúng ta có nên trả lại không?" Mông Nghĩa vô tình cố ý đem quyết sách của Mông gia trưng cầu ý kiến của Diệp Thiên Vân, nói cho cùng vẫn muốn thống nhất một chiến tuyến, mở rộng thế lực của mình.
Diệp Thiên Vân, "Sao lại hỏi tôi?"
"Tiên sinh" Mông Nghĩa vô cùng chân thành nói: "Bình định Mông gia, trong đó công lao của ngài lớn nhất. Không có ngài, tôi bây giờ không biết đã bị chôn ở đâu rồi. Cho nên tôi thật lòng thật dạ muốn mời ngài vào Mông gia, những sản nghiệp này là của tôi, cũng là của ngài."
Diệp Thiên Vân im lặng, hắn không muốn có quan hệ quá thân thiết với Mông Nghĩa, từ chối rất dứt khoát nói: "Tôi không phải người của Mông gia, ngài cũng đừng vọng tưởng dùng những thứ đó cuốn tôi vào trong. Tôi chỉ là tôi, tin chắc ngài có thể hiểu ý của tôi".
Mông Nghĩa lập tức lộ ra vẻ thất vọng, Diệp Thiên Vân đã không muốn bất cứ ai cũng hết cách, suy tư chốc lát, cuối cùng gật đầu nói: "Tôi hiểu rồi".
Diệp Thiên Vân lần nữa lại vạch rõ quan hệ giữa hai người, chính là không muốn dính dáng quan hệ tới Mông gia. Người như Mông Nghĩa có lẽ có thể hợp tác, nhưng tuyệt đối không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1241043/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.