Diệp Thiên Vân sau khi nghe thấy điều kiện đặt ra của Thường Ba thì nhìn ra hướng đối diện, toàn bộ võ tăng của Thiếu Lâm đều cầm gậy trong tay, động tác chỉnh tề, trận hình không ngừng được điều chỉnh, như thế có thể thấy được thường ngày họ luyện tập rất nhiều, cái uy thế này làm cho không ít võ giả vừa mới thoát ra phải cảm thấy sợ hãi.
Bình thường thì vũ tăng của Thiếu Lâm dùng gậy Bạch Chá, loại gậy này dùng để luyện tập hàng ngày, nhưng hiện giờ những võ tăng lại dùng gậy thép đen kịt để bố trận, cho dù loại gậy này không đủ rẻo dai, nhưng lực đạo thì vô cùng lớn! Những võ giả thông thường có khi chỉ cần một đòn thôi cũng có thể làm cho xương cốt rụng rời.
Từ trong Hắc ngục thoát ra hầu hếu đều là đơn thương độc mã, nhiều nhất thì thành tốp năm tốp ba. Vừa mới nhìn thấy trăm người bài binh bố trận thì bị đánh một đòn tâm lý không nhỏ vào niềm tin của mình.
Võ giả đi đằng trước tự giác đi chậm lại, bởi vì họ biết rằng, mấy chục người đối đầu với cả trăm người thì căn bản là không thể thắng nổi. Trong thời khắc hoảng loạn này, mọi người bây giờ như rắn mất đầu, không biết nên nghe ai thì tốt.
Trần Mễ Lạp sau khi thấy được thời cơ thì không sợ gì hết, hắn tiến lên một bước, lớn tiếng nói: "Ai có ngạnh công thì đừng có giấu nữa, thành bại hay không thì đều ở lần này mà thôi. Có mạng thì thoát ra ngoài, còn không có thì hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240966/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.