Kỳ thực sau khi ở Hình Ý môn, Diệp Thiên Vân không hề xem trọng Hình Ý, hắn không chú trọng tình cảm đồng môn. Trong con mắt của hắn, đó chẳng qua chỉ là một loại tương trưng mà thôi. Giống như là một người cùng làm trong một công ty, cho dù là quen biết nhau, nhưng nếu như gặp mặt thì cũng chỉ chào hỏi một tiếng mà thôi.
Thế nhưng hôm nay Diệp Thiên Vân mới chân chính cảm thấy rằng, kỳ thực hai chữ đồng môn không phải như trước nay hắn từng nghĩ. Môn phái đại biểu cho một quần thể, một khi tới một hoàn cảnh xa lạ, đồng môn sẽ cố hết sức giúp đỡ ngươi. Không bởi vì cái gì khác, chỉ bởi vì mấy trăm năm trước cùng là một tổ sư. Có hai chữ này đứng ở chỗ ấy, cừu hận có thể bỏ qua, tình nghị có thể càng thêm sâu đậm.
Nghiêm Hành rất xem trọng quan hệ đồng môn, cái này có lẽ là liên quan đến tuổi tác của lão. Huống chi Diệp Thiên Vân là tiểu bối của lão, từ bối phận Hình Ý đời thứ nhất mà nói, Diệp Thiên Vân là một mạch truyền thừa của sư đệ lão. Đối đãi với hắn giống như là đối đãi với cháu của mình vậy, nhìn thế nào cũng thấy thuận mắt, luôn phải lưu tâm chiếu cố.
Nghiêm Hành vỗ mạnh lên người Diệp Thiên Vân một cái, khen: "Tiểu tử rất cường tráng, một lát nữa khi bỏ khóa sắt xuống, đánh Hình Ý một lượt thật tốt, để mấy lão gia hỏa ở đây nhìn thấy, bất kể là Thiếu Lâm hay là Võ Đang, đều không có uy phong như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240956/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.