Ngồi trên ca nô chạy như bay, Dương Thiên Long nhìn qua mặt biển, trái tim lại phập phồng bất định, vào bến tàu đã được một giờ mà vẫn chưa tìm thấy tung tích của Diệp Thiên Vân.
Đối với hắn mà nói đây không phải tin tức gì tốt, bởi vì cái này đại biểu cho việc hơn 90% xác suất là Diệp Thiên Vân đã chết. Từ khi chuyện phát sinh tới giờ đã qua hai tiếng, nếu như Diệp Thiên Vân còn sống, hiện tại hẳn là phải trôi bồng bềnh trên mặt nước, chỉ cần chìm xuống, như vậy hắn khẳng định là chết chắc rồi.
Ở phương diện cấp cứu Dương Thiên Long cũng không phải là ngu, một người phải hô hấp mới có thể tồn tại được. Giống như trong trạng thái hôn mê mà bị chìm xuống nước, sau đó lại nổi lên, cứ như vậy lơ lửng trên mặt nước như vậy chịu được quá mười phút coi như là mạng lớn rồi.
Hiện tại hy vọng duy nhất chính là Diệp Thiên Vân vẫn còn tỉnh táo thì bị rơi xuống nước, áp dụng tư thế ngửa lên mà trôi đi, như vậy còn có thể cứu được. Vì muốn tìm được Diệp Thiên Vân, hắn còn thuê hai chiếc thuyền trục vớt lặn xuống đáy biển nữa.
Sắc trời đã dần tối, mặt biển bắt đầu nổi lên sương mù, thời tiết này đối với việc cứu vớt rất khó khăn, tầm nhìn xa trên biển giảm xuống, chỉ có thể trở lại bến tàu mà thôi.
Hàn Băng nhìn vẻ mặt trầm trọng của Dương Thiên Long khi trở về, nàng lập tức đi lên hỏi: "Dương đại ca, Thiên Vân thế nào rồi?"
Dương Thiên Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240916/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.