Diệp Thiên Vân thấy có khoảng năm sáu người, còn có hai người trong tay cầm kiếm, hẳn là Võ Đang, không sai!
Ngọc Sư Lộc vừa rồi cũng không dám làm quá căng, vì Mã Sư Châu xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên Võ Đang ở đây chỉ còn lại có một mình hắn là điện chủ! Thấy người này đến, hắn tựa hồ thở dài một hơi nói:"Sư đệ, rốt cuộc đã tới!"
Người cầm đầu lấy ra một cái hộp vừa cười vừa nói:"Không phụ sự nhờ vả, cho chúng ta nghỉ chân nghỉ tay một chút, đúng rồi Mã sư huynh đâu?"
Ngọc Sư Lộc hiểu ý nhận lấy, có chút trầm trọng nói:"Mã sư huynh chết rồi!" Mấy người nghe nói như thế đều là ngẩn ra, chẳng ai ngờ rằng Mã Sư Châu sẽ chết.
Lương Nông Trấn phất tay bảo hai đệ tử khiêng Trần Mễ Lạp đi, cắt lời bọn họ căm hận nói:"Ngọc Sư Lộc, Võ Đang các người nếu thật là muốn đánh thì đánh, Bát Cực Môn chúng ta cũng đánh đến cùng!"
Bát Cực Môn chỉ còn có Lương Nông Trấn trưởng lão, những người khác đều không coi là cao thủ, còn có một vị còn sống đó là Diệp Vô Nhai, chỉ là hắn bị trọng thương, không thể chiến đấu? Tràn Mễ Lạp sống chết khó liệu, bên người chỉ có Diệp Thiên Vân là còn có thể trợ giúp được, cùng Hoắc Minh Cách và Lục Vệ Minh, cộng lại mới là ba người.
Người Bát Cực Môn tuy ít, nhưng lại rất có khí phách, mấy người mặc dù không nói thấy chết không sợ nhưng những người ở Bát Cực Môn mấy chục năm nay, sớm đã coi Bát Cực Môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240881/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.