Thanh âm không tính là lớn, nhưng vừa hay lại phát ra từ phía Chân Võ đại điện, Hà Sơn sau khi nghe thấy thì thở phào một hơi, xoa xoa ngực, nói: "Cũng may là hai chúng ta chạy nhanh, nếu không thì phiền phức lắm, án chiếu theo cách nói hiện tại thì phải hiệp trợ điều tra rồi. Hắc hắc, cảm kích lão huynh đi!"
Diệp Thiên Vân cũng cảm thấy nắm bắt thời gian vừa chuẩn, hắn cũng không thích dính phải những chuyện phiền phức này, khẽ gật đầu coi như là cảm ơn.
Hà Sơn nhìn về phía bên kia mấy cái, chỉ trong chốc lát, không ít người của môn phái khác đều đi về phía Chân Võ đại điện, nói trắng ra là muốn xem náo nhiệt. Có vài người trên mặt còn tràn đấy tiếu ý, xem ra chỉ sợ chuyện không lớn thì không thấy được trò vui. Hà Sơn liếc Diệp Thiên Vân, trong miệng không khỏi ức chế, nói: "Đi thôi!"
Diệp Thiên Vân còn cho rằng là hắn muốn về phòng, nhưng không ngờ Hà Sơn lại tiếp tục quay lại hướng cũ, không khỏi nghi hoặc hỏi: "Chúng ta hiện tại tới đó làm gì."
Hà Sơn trợn mắt nhìn hắn, cười hắc hắc: "Chúng ta tới xem tiếp, chẳng phải là có chuyện mới để xem sao, không biết người đó đi chưa, nếu chưa thì có thể sẽ đại chiến một trận đó, khẳng định rất đã mắt!"
Diệp Thiên Vân vừa rồi bị Hà Sơn trực tiếp kéo đi, chưa kịp thấy gì, loại chuyện này xuất hiện ở Võ Đang, luôn mang vị đạo có âm mưu. Hắn theo Hà Sơn chậm rãi quay lại. Vòng một vòng thì thấy có hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240806/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.