Người của Trung mạch đều sửng sốt, ánh mắt đều đổ dồn lên hai lão giả ngoài sáu mươi này. Người thế này là đời thứ ba, ai mà tin được, rõ ràng là Tây phái này mời viện trợ bên ngoài mà Phó Bác Sinh thậm chí lười chẳng che giấu, hai từ đã nói ra.
Người đến đã đứng ổn định, một người trong đó cười ha hả, sau đó chắp tay nói với Tiêu Hùng: "Tiêu sư thúc, chúng ta đã lâu không ôn lại chuyện cũ, mấy ngày nay tôi không lúc nào không nhớ đến anh, chúng ta từ biệt cũng vài chục năm rồi!".
Mấy người đều sửng sốt, có điều Vô Tình Tử lại không quan tâm họ đang nói gì, quát thẳng vào mặt Phó Bác Sinh: "Các anh phá hỏng phép tắc của môn phái, hai người này là đời thứ ba? Hình Ý Môn lại có đời thứ ba ngoài sáu mươi tuổi, chẳng nhẽ không còn ai có thể tìm à?".
Chất vấn của lão,Phó Bác Sinh vốn lờ đi nhưng rồi lại nhẹ nhàng lễ phép nói: "Những lời này của sư huynh cũng hơi thiên lệch rồi, coi như là bảy mươi thì cũng làm sao. Chỉ cần là người thì có sự tiến bộ, sống đến già học đến già, sáu mươi cũng chẳng phải vấn đề gì to tát, huống hồ các anh ngay cả ma quỷ cũng có thể tha thứ khoan dung chúng tôi chẳng qua là thu nhận hai võ giả tìm thầy học thì có gì không được!".
Diệp Thiên Vân cũng không định nghe lời luận bàn của hai người bọn họ, bởi dù cho nói đến ba hoa chích chòe thì cũng chỉ là vai phụ, nói đến cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240783/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.