Từ trên núi cao nhìn xuống phong cảnh tuyệt đẹp, những dãy núi trùng điệp, những vách đá cheo leo cao chót vót nhô lên giữa bầu trời, những hòn đá rực rỡ sắc màu, những đám mây lấp lánh ánh mặt trời lững lờ trôi quanh những vách núi cao dựng đứng. Tất cả mọi vẻ đẹp tự nhiên đều hội tụ, thăng hoa ở đây để tạo nên một bức tranh phong cảnh hùng vĩ
Diệp Thiên Vân và Hứa Tình cùng nhau đi chơi trên núi, trong bán kính mười km chỉ có mỗi ngọn núi này và đó cũng là cảnh quan duy nhất ở đây, hai người bọn họ tay trong tay vừa đi vừa ngắm phong cảnh tự nhiên..
Diệp Thiên Vân nhìn những đám mây nơi chân trời cũng phải trầm trồ thán phục, hắn mải mê luyện võ ngay cả khi nghỉ ngơi cũng chỉ đi đi lại lại trong Hình Ý Môn, ngoại trừ lên núi, hắn chưa từng đi thăm quan chỗ nào khác, hôm nay đã được tận mắt chứng kiến quả thật là mở rộng tầm mắt.
Hứa Tình không biết hái đâu ra một bó hoa dại cài lên đầu Diệp Thiên Vân, sau đó ôm bụng cười đến mức thở không ra hơi, mãi sau mới chỉ tay lên đầu Diệp Thiên Vân nói: "Quả thật anh còn đẹp hơn cả hoa, tôi nghĩ anh đội vòng hoa này đẹp lắm đấy."
Diệp Thiên Vân không hề tức giận mà chỉ khẽ liếc nhìn cô ta, Hứa Tình khi mới gặp còn rất dịu dàng nhưng tiếp xúc lâu rồi thì thấy cô ta rất nghịch ngợm nhưng người như thế thường khiến cho người khác thấy dễ gần và cũng có một cảm giác mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240709/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.