Lúc này, mấy người Lưu Tùng đã tới từ sớm rồi, Vương Thông rất nhanh đã nhập hội ồn ào với mấy người kia, vì đều còn trẻ nên tất nhiên là đều rất cuồng nhiệt. Lưu Tùng chuyển chén rượu, hắn mỉm cười nói: "Sau này, lúc ngươi thi cứ đến tìm ta, vấn đề gì không hiểu ta phụ đạo cho ngươi, ta cùng với người quản lý khá quen thuộc, đến lúc đó nói qua một tiếng, chắc cũng có thể an bài cho ngươi một vị trí tốt." Vương Thông vỗ vỗ Lưu Tùng nói: "Không ngờ ta vừa mới đến trường mà đã có được mấy người bạn không tồi, chờ đến khi ta nói với quản lý một chút, để ta đến phòng của các ngươi, đến lúc đó mọi người ở cùng nhau vui vẻ rồi!" Trần Nhiên uống nhiều hơn một chút, Hoàng Gia Lễ Pháo sao có thể bỏ qua chứ, hắn đỏ bừng mặt nói: "Ngươi bây giờ đến cũng được, phòng của chúng ta hiện tại chỉ còn lại một mình ta thôi, ngươi có thể đến làm bạn với ta!" Vương Thông sửng sốt, sau đó nghi hoặc hỏi: "Mấy người các ngươi dân ở đây sao?" Vương Bằng cười hắc hắc nói: "Cái gì mà dân ở đây, phòng chúng ta đều là ngươi bận rộn, Lưu Tùng thì còn tốt chút, Thiên Vân thì từ lúc khai giảng mới tới vài ngày, sau kỳ thi thì mới về, hành sự đúng ba chữ "thật tiêu sái!" Vương Thông hiểu ý, hắn gật đầu nói: "Đúng vậy, hiện giờ học đại học cũng không khó, thôi thì ta ở với Trần Nhiên, coi như là có bạn vẫn tốt hơn!" Lưu Tùng "Ừ" một tiếng, nói: "Chúng ta giờ đã tính ngươi thành một thành viên trong phòng rồi, mà kỳ nhân trong phòng chúng ta đó chính là Diệp Thiên Vân, không đến mấy tháng, hắn đã kiếm được học bổng, mà học kỳ trước ta chính là ngồi đằng sau hắn, vì thế mới có kết quả như vậy, nếu không thì giờ ta cũng cùng hàng cấp như ngươi rồi!" Vương Thông nghe thế liền trêu: "Ta còn tưởng là ngươi học tập không tồi, có thể kéo ta lên cùng, ai ngờ nghĩ cả nửa ngày mới biết ngươi cũng như ta mà thôi!" Cả hai người Vương Bằng và Trần Nhiên đều cười hắc hắc, Trần Nhiên còn nói: "Ngươi rút lui đi, cuối cùng vẫn dựa vào Diệp Thiên Vân, ngươi còn đụng vào xe hắn, xem ra có trò hay để xem rồi!" Lưu Tùng cười khan hai tiếng, sau đó nhìn giờ một chút, nói: "Được rồi, sao đến giờ Thiên Vân còn chưa tới nhỉ?" Hắn vừa dứt lời, một cô gái ngoại quốc vô cùng xinh đẹp bước từ ngoài cửa vào, vóc người quyến rũ, khí chất cao nhã, dáng vẻ đúng là nhất lưu, nhất thời làm ánh mắt nhiều người sáng hẳn lên. Người trong quán bar cũng không ít, họ nhìn thấy cô gái ngoại quốc đi tới, xinh đẹp lại có chút kinh diễm. Nhất thời mấy nam nhân không nhịn được nuốt nước bọt, khiến toàn trường đều có một bầu không khí là lạ. Mà nữ nhân ngoại quốc này đi vào đến quầy bar phụ cận chỗ đám Lưu Tùng, sau đó nàng gọi một ly đặc biệt, nàng dùng bốn ngón tay tinh tế thanh nhã cầm ly rượu lên, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm thử một chút vị rượu, sau đó mới uống vào một ngụm nhỏ. Lưu Tùng ở bên cạnh nhìn thấy mà mắt mở trừng trừng, hắn nhìn đến nỗi mắt không chớp, nói: "Quá nóng bỏng, nữ nhân này thật sự quá "phê"! Ở nơi này chúng ta hầu như toàn gặp nữ nhân Nga, nhưng nàng ta hình như không phải, ta sẽ lại gần hơn nhìn một chút!" Hắn vừa nói xong thì cô gái bên cạnh hắn nhất thời bấm vào đùi hắn một cái. Lưu Tùng "A" một tiếng, sau đó hắn cười rộ lên, nói: "Còn không biết Diệp Thiên Vân dẫn ai tới đây!" Trần Nhiên cười gian manh, nói: "Tao có cảm giác đó là Kỳ Giai Trữ, hai người bọn họ thật khó hiểu, lần trước tao hỏi qua Kỳ Giai Trữ, nàng ta nói quan hệ hai người là thuần khiết, thật sự là làm tao tức chết!" Mấy người vẫn đang mải nói chuyện, lúc này thì Diệp Thiên Vân từ ngoài đi vào, vừa mới đến gần Lưu Tùng đã cất tiếng gọi: "Bạn gái mày đâu? Không phải nói rồi sao, hiện giờ sao chỉ mình mày tới. Muốn làm bọn tao mất hứng à?" Trần Nhiên nói: "Diệp Thiên Vân mày hay lắm, hôm nay thật khiến người ta công phẫn, đến đây đi, tao đại biểu cho ánh trăng trừng phạt mày!" Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL Diệp Thiên Vân cười cười không nói gì, mà lúc này CRYSTAL cũng nhìn thấy hắn tới, nàng mỉm cười. Dùng tiếng Trung hơi trúc trắc nói: "Chào mọi người, tôi là bạn Diệp Thiên Vân!" Nói xong nàng lại cười cười. Bởi vì CRYSTAL trang điểm rất cầu kỳ, vì thế nàng và Diệp Thiên Vân đến quán bar Mãnh Hổ muộn một chút. Diệp Thiên Vân thì đi đỗ xe, cho nên CRYSTAL tiến vào trước. Hai tròng mắt Lưu Tùng lúc này như rớt cả xuống đất, cái miệng mở to như cái bát, ngơ ngơ ngát ngát cả nửa ngày mới nói: "Tao ngất, không phải chứ, mày muốn tán gái thì ra hẳn nước ngoài sao, rất có chí khí nha, Diệp ca. Cái gì cũng thật bí mật nha!" Vừa nói hắn vừa đấm nhẹ về phía Diệp Thiên Vân. CRYSTAL nhìn thấy mấy người Lưu Tùng, sau đó nàng vẫy tay cười cười với họ, cũng không nói gì nữa. Mấy người kia đều bị bất ngờ đến dừng cả hình, hơn nửa ngày sau Vương Bằng mới nói: "Thiên Vân thật sự là "khủng" nha!" Diệp Thiên Vân lúc này mới đánh giá lại không gian trong quán Mãnh Hổ, lần này rõ ràng bố trí tốt hơn lần trước, thang lầu bên kia cũng được làm lại, thoạt nhìn thì cách điệu khá nhiều. Đại bộ phận người trong này đang nói chuyên phiếm, tiêu khiển, nói chung là giải trí. Diệp Thiên Vân tùy tiện gọi mấy thứ đồ uống, còn tiểu thư CRYSTAL xinh đẹp ngồi bên cạnh hắn, nhưng người khác thì dùng ánh mắt khác thường để nhìn "nhân vật chính". Kỳ thật tướng mạo của Diệp Thiên Vân cũng không phải là rất hấp dẫn người khác, hắn chỉ thuộc về dạng dễ nhìn, vóc người đẹp một chút, ở nước Mỹ đúng là có thể túm được một nắm, thậm chí dạng cơ bắp ở đó còn nhiều là khác. Cái chủ yếu hấp dẫn CRYSTAL chính là đêm đó tại quán bar AXE hắn để lại cho nàng ấn tượng rất sâu đậm, ở trường hợp đặc biệt, mà lúc ấy Diệp Thiên Vân lại làm chuyện nên làm, một loạt hành động thích hợp lại khiến người ta cảm thấy kỳ lạ. CRYSTAL lúc này có vẻ rất ngượng ngùng, hoàn toàn không có loại cảm giác tùy ý lúc mới gặp, nàng vẫn duy trì phong phạm đặc biệt của một cô gái, nhẹ nhàng vén tóc rồi nói với Diệp Thiên Vân: "Diệp, anh có thể giới thiệu bằng hữu của mình cho em không?" Mấy người đang ngồi cũng đều học qua tiếng Anh, ít nhất cũng đã mười năm rồi, Lưu Tùng nhìn mỹ nữ nói chuyện, tinh thần hắn lập tức tăng cao, dùng tiếng Anh trúc trắc nói: "Tiểu thư xinh đẹp, tôi còn chưa được biết tên của cô!" CRYSTAL mỉm cười, nói: "Cứ gọi tôi là CRYSTAL được rồi, rất cao hứng khi quen biết anh, tôi mà Diệp là bằng hữu rất tốt!" Lưu Tùng cũng miễn cưỡng nghe hiểu được, hắn đứng dậy giới thiệu: "Chúng tôi đều là bạn học của Diệp Thiên Vân!" Sau đó hắn giới thiệu từng người từ Vương Bằng trở đi. CRYSTAL tao nhã gật đầu, chỉ là nàng có chút ngoài ý muốn hỏi Diệp Thiên Vân: "Diệp, anh còn đang đi học sao?" Diệp Thiên Vân uống một ngụm rượu sau đó nói: "Đúng vậy, mấy người này đều là bạn cùng phòng của anh, đồng thời cũng là đám bạn tốt." CRYSTAL cười nói: "Hóa ra anh vẫn còn là một sinh viên, thật là không ngờ, có lẽ đây chính là điều làm em kinh ngạc nhất từ lúc tới đây đó!" Mấy người kia ánh mắt vẫn thường đảo qua chỗ của Diệp Thiên Vân, Lưu Tùng kích động vô cùng nói: "CRYSTAL, lúc nào rảnh, chúng ta cùng đi nhảy đi, sau đó cùng đi dạo, đường Phong Tình Nga, nơi đó có rất nhiều kiến trúc châu Âu, rất đẹp!" Vương Bằng vỗ vỗ Lưu Tùng, nói: "Mày ngốc à, người ta sao phải đi dạo ở đó, cô ấy vừa từ bên ngoài đến mà, đúng là ngu không có tố chất! Nhớ kỹ, tố chất!" Lưu Tùng lúc này bừng tỉnh, hắn khẽ gật đầu, nói: "Không thể vậy rồi, giới thiệu sai lầm, sớm biết vậy đã giới thiệu nơi khác!" CRYSTAL lúc nào mà thèm đi dạo phố với hắn chứ, nàng hiện giờ chỉ muốn Diệp Thiên Vân dẫn nàng đi chơi thôi, bởi vậy nàng uyển chuyển từ chối nói: "Hay là thôi đi, tối nay tôi cùng Diệp còn có chuyện, lần sau rồi tính đi!" Lưu Tùng vừa nghe thấy tinh thần rung lên, hắn dùng ánh mắt hoài nghi dò hỏi Diệp Thiên Vân: "Buổi tối? Chuyện buổi tối?" Sau đó hắn đột nhiên biến sắc nói: "Thành thật một chút đi, hóa ra mày ẩn dấu sự cầm thú sâu như vậy! Nếu như không phải CRYSTAL nói, chúng tao còn không biết mày dấu đến bao giờ, hôm nay rút cục cũng vách trần được mặt nạ của mày rồi!" Diệp Thiên Vân thấy hắn tự biên tự diễn như vậy, nói luôn: "Buổi tối quả thật có một số chuyện muốn làm, nếu không chúng ta cùng đi!" Lưu Tùng vừa định nói, đột nhiên một nam nhân đi tới, xem chừng tuổi khoảng 30, mặc một bộ quần áo có vẻ là người thành đạt. Hắn tới trước mặt CRYSTAL, sau đó dùng tiếng anh nói: "Tôi có thể biết tên cô không?" Lưu Tùng đang thảo luận chuyện "buổi tối" với Diệp Thiên Vân, đột nhiên lại có một tên chạy tới phá, hắn nhất thời tức giận nói: "Con mẹ nó ngươi là ai hả, đừng có ở đây phá người khác, biến đi! Còn ở đây ta đá một cước cho ngươi bắn ra ngoài giờ!" Mấy người chung quanh cũng cảm thấy không thoải mái, người thế này đúng là không đánh không được. Nhất là Vương Bằng và Vương Thông vẻ mặt đều rất phẫn nộ, Trần Nhiên ở bên cạnh thầm nói: "Hỏi con mẹ nó, Diệp Thiên Vân tìm mỹ nữ dễ dàng sao, đây là thằng cho nào!" Diệp Thiên Vân hờ hững nhìn thoáng qua, ai bị quấy rầy như vậy cũng không thoải mái cả, mà trong quán bar này hắn cũng giết vài người rồi, hơn nữa tên này có vẻ không phải là võ giả, vì thế nói: "Nàng là bạn của tôi, ông đừng làm phiền nàng!" Nam nhân này không để ý đến Diệp Thiên Vân, mà hắn tiếp tục hỏi CRYSTAL: "Cô quả thật là vô cùng xinh đẹp!" CRYSTAL cười rất ngọt ngào, nhưng mà chỉ một khắc sau nàng đột nhiên cầm chén lên, ném thẳng vào mặt người kia, ngay sau đó khuôn mặt của nam nhân kia tóe máu, kêu lên thảm thiết! Lông mi CRYSTAL thoáng dãn ra, cố gắng che dấu anh khí, nàng dùng tiếng Trung hơi khô khan nói: "Ông không nghe thấy bạn tôi đang nói chuyện với ông sao?" Cả quán bar nhất thời lạnh hẳn, mỹ nữ này quá nóng tính rồi, ánh mắt mọi người trong quán trong chớp mắt tập trung lại đây mà trong quán bar không ai lên tiếng, chỉ có tiếng âm nhạc không ngừng vang lên bài "You belong to me".
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]