Trương Lượng lần đầu tiên chứng kiến Diệp Thiên Vân ra tay, hai con mắt trừng lên như bóng đèn, võ giả cầm thương ở cước thứ hai đã mất đi ý thức, năm cước còn lại Diệp Thiên Vân đá ra trong tình trạng đối phương không còn ý thức, động tác mau lẹ liên tục là những đòn nghiêm trọng, đấu pháp vô cùng cường nghạnh, lực lượng nhẹ còn đỡ, với sức mạnh của Diệp Thiên Vân người này hẳn là phải chết, hắn nhìn Thạch Thanh Sơn ở bên cạnh để tìm đáp án.
Thạch Thanh Sơn cảm giác so với Trương Lượng tốt hơn một chút, tại võ quán Diệp Thiên Vân cũng đã từng quét ngang một ít tiểu lưu manh, khi đó ra tay cũng rất tàn nhẫn, đánh cho rất nhiều người chân gãy gân đoạn, nhưng mà cũng không có bạo lực như lúc này.
Hai người liếc nhìn nhau, đều thấy rất rõ ràng sự rung động mãnh liệt trong mắt đối phương, Diệp Thiên Vân ra tay quả là tác phong của Hình Ý, vô hình vô ý và chân thật, nhưng mà ở trong đó có thêm sự cường hãn, còn có một vấn đề quan trọng nhất là Diệp Thiên Vân không hề sợ thương? Dùng ngực đỡ đỉnh thương của đối phương rồi ép đối phương tới góc chết, chiêu thuật như vậy người trong nội môn không thể luyện.
Hai người mang theo nghi hoặc lại nhìn về nơi xảy ra trận chiến, Diệp Thiên Vân đang cẩn thận nhìn gì đó, mà võ giả đến báo thù tướng mạo đã biến dạng tới mức không nhìn ra, đầu gục xuống, đã chết từ lâu.
Trương Lượng tiến về phía trước để nhìn thiếu chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240615/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.