Thanh âm của Trương Lượng mặc dù nhỏ, nhưng ở đây toàn bộ đều là võ giả, lỗ tai của bọn họ vô cùng tinh nhạy, mặc dù không thể nghe ngoài ngàn dặm nhưng nếu nói chuyện trong một phòng thì có thể nghe được rất rõ ràng.
Mọi người đều sửng sốt, không ai ngờ người Hình Ý Môn lại tới võ quán tìm Diệp Thiên Vân vào lúc này nhất là Diêm Phong, sắc mắt hắn hơi biến đổi, nói: "Thật là không đúng lúc mà, lúc này người Hình Ý Môn đến rồi, tôi nhớ là lần trước lúc tôi phải đi cũng tới ba người, ha ha, tại sao giờ cũng gặp phải".
Miệng hắn cười, nhưng trên mặt không cười tí nào, hơn nữa còn có chút âm trầm.
Hà Sơn nhìn thoáng qua mọi người thoải mái cười nói: "Sợ mốc gì bọn hắn, người của Hình Ý Môn thì sao chứ, nếu chọc vào ta, bảo đảm đánh cho bọn chúng phân vãi ra quần". Lão mặc dù lòng dạ phóng khoáng nhưng lời nói thì làm cho người ta nghe không lọt tai.
Diệp Thiên Vân nghe xong hiểu ý, nhìn qua thì trong chốn võ lâm Hình Ý Môn là thế lực lớn nhất, mạnh hơn Bát Cực Môn nhiều. Mặc dù Hà Sơn ngoài miệng nói cứng, nhưng trên thực tế là chênh lệch rất lớn. Lúc này Diêm Phong không ở võ quán, người của Hình Ý Môn sẽ không e ngại hắn, từ nét mặt của hắn có thể nhìn ra điều này. Mặc dù Hà Sơn võ công cao cường, thế nhưng tại phương diện này kinh nghiệm còn thấp, chưa gặp người nhưng đã có ba phần e ngại, những lời vừa nói là điển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240607/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.