Diệp Thiên Vân rút cục cũng không cố gắng được nữa, hắn đã hôn mê, đến khi tỉnh lại thì hắn thấy mình đã ở trong tửu điếm rồi, trên người hắn có rất nhiều vết thương, chẳng qua chủ yếu là nội thương, toàn bộ đều là trong trận đấu bị dính, đòn nghiêm trọng của Thường Đại Hải đánh vào bụng và ngực hắn. Giờ hắn cảm thấy rất khát nước, vì thế cố duỗi tay ra đầu giường lấy, không ngờ là lại làm cái chén rơi xuống đất.
Sau đó chỉ 2 đến 3 giây, Tôn Vĩnh Nhân ở bên ngoài nghe thấy tiếng vang bên trong phòng liền vội vọt vào, hắn nhìn thấy Diệp Thiên Vân đã tỉnh lại, trên mặt liền lập tức vui mừng hẳn, sau đó hắn nhặt chén lên nói: "Anh cũng đã ngủ đến mười mấy tiếng rồi đó, có vẻ là tinh thần khỏe hơn nhiều rồi nhỉ!" Vừa nói xong hắn liền chạy ngay ra ngoài nhanh như gió, hơn nữa còn cầm theo một cốc nước vào cho Diệp Thiên Vân.
Diệp Thiên Vân thấy vành mắt hắn trông như "panda", trong lòng cũng thấy ấm áp, có lẽ là hắn đã trông mình cả đêm, người nhà giàu mà có thể làm được việc như vậy đúng là không dễ, vì thế Diệp Thiên Vân liền lại lập tức nghi hoặc hỏi hắn: "Tôi làm thế nào mà về được?"
Tôn Vĩnh Nhân mỉm cười nói: "Lâm Thanh Hoành gọi người đưa anh về đây, ngoài anh ra cũng chỉ còn hắn là còn sống."
Diệp Thiên Vân nhất thời hiểu ra, hóa ra là còn hai người sống, vì Lâm Thanh Hoành chỉ bị đánh hôn mê, mà hắn cũng chỉ trúng có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240584/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.