p/s: Mở bát ra thấy buff nhiều quá! Thật hạnh phúc! Gửi lời cảm tạ tới tài thần “IamSuperMan”, “situvodanh_07”, Kim Châu thần “Win” cùng Nguyệt thần “ducnguyen296”,
Thị trấn Xuyên tuy nói là trung tâm hành chính kinh tế của cả huyện Đông Lai thế nhưng tại thời điểm năm 92 này nhìn chung vẫn còn rất lạc hậu.
Thị trấn khá nhỏ, chỉ gồm bốn tiểu khu vây quanh một ngã tư giao cắt của hai tuyến đường liên huyện. Ở đây, nếu không phải vì có vài trụ sở của mấy cơ quan nhà nước được xây dựng trông có vẻ quy mô thì thật sự khó mà nhìn ra được hình dáng của trung tâm một huyện.
Kinh tế địa phương kém phát triển nên hàng quán cũng không nhiều. Lâm cùng Vân sau khi lượn quanh tìm kiếm một hồi mới lựa chọn được một quán cơm nhỏ trông có vẻ sạch sẽ.
Ông chủ kiêm đầu bếp là một người trung niên ước chừng khoảng bốn mươi, bốn lăm tuổi, ngoại hình béo mập. Trợ thủ là một người phụ nữ chạc tuổi, đoán chừng là vợ ông ta. Hai người chính là cùng nhau lo liệu cho cửa hàng, ngoài ra thì không còn ai khác.
“Ông chủ, ở đây có món gì đặc biệt không?”
Lâm vốn áy náy vì để Vân đi một quãng khá xa nên vừa đặt mông ngồi xuống ghế thì đã liền nhanh miệng gọi đồ.
“Uhm... bình thường có món gà ăn mày ngon bá cháy nhưng hôm nay cô cậu tới thật không đúng lúc rồi”, ông chủ có vẻ là một người khá thân thiện nên lập tức mỉm cười đáp lời.
“Ồ, sao vậy? Hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-gian-thuong/1927536/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.