P/s: Đại tỷ phú Mỹ quốc “Trum”, “Trum”, “Trum” cùng “Tấn”, “Tấn”, “Tấn” Đô la. Cảm tạ, cảm tạ! Đồng cảm tạ đạo hữu “Bạch Y” đã ủng hộ Nguyệt phiếu nhé!
Lòng vòng nửa buổi tại khu vực bãi bồi, cuối cùng Bùi Tiến Văn cũng xác thực chuyện Đỗ Bá Lâm mở công ty.
Là một người khôn lanh, vị chủ nhiệm hợp tác xã lập tức nhìn ra nguồn lợi to lớn từ việc kinh doanh vật liệu xây dựng mang lại. Nếu Lâm thật có thể khai trương ra cái tiệm này, chắc chắn hàng ngày tiền sẽ ào ào chảy vào túi.
Đây không phải là nói quá mà chính là hoàn toàn nằm trong khả năng. Nên nhớ không phải riêng Đông Lai mà các huyện lân cận cũng không có điểm tập kết và phân phối vật liệu quy mô lớn, đơn vị nào muốn nhập hàng đều phải di chuyển quãng đường 40-50 km lên trên tỉnh, đường xá xa xôi vừa mất thời gian vừa tăng giá thành.
Một điểm cung ứng tại Đông Khánh lúc này rõ ràng tạo ra được lợi thế rất lớn khi quãng đường di chuyển được rút ngắn đáng kể, sẽ không có ai ngu ngốc lựa chọn đi Đông Thành nhập vật tư tự chuốc lấy khổ cực cùng thua thiệt.
Điểm này có ý nghĩa gì, không cần phải nói cũng biết. Đơn giản là toàn bộ thị trường các huyện vùng Đông Nam của tỉnh sẽ nằm trong tay, cái này còn không kiếm tiền thì cái nào kiếm tiền cho được.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, cơ hội làm ăn từ mảng vật liệu xây dựng chắc chắn không ít người nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-gian-thuong/1927521/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.