Trở về sau cuộc gặp với Đỗ Bá Đào, một tuần sau đó tình hình kinh doanh của công ty vật tư vẫn diễn ra bình thường, xe cơ giới ra vào thuận tiện mà không gặp phải bất cứ khó khăn nào.
Mặc dù đã nghe vị chủ tịch xã nói tới khả năng người dân tự ý phong tỏa đường nhưng Cường cùng chú út hắn cũng không quá tin tưởng rằng thật sẽ có người ra mặt làm chuyện đó.
Nói gì thì nói, cứ việc xe làm hỏng đường nhưng cũng không phải là cố tình phá hoại. Đường xây dựng để thuận tiện lưu thông từ đó giúp phát triển kinh tế, đâu có lý nào cấm cản phương tiện cơ giới chuyên chở vật liệu xây dựng được. Nếu thật có kẻ cố tình chặn xe thì nếu xét về góc độ pháp luật rõ ràng là một hành động phi pháp.
Trong thời gian này, Lâm vẫn tập trung lo xây dựng nhà hàng cùng phân xưởng may, về phần Cường thì sáng đi học, chiều giúp chú út hắn xử lý một đống giấy tờ giao dịch cùng sự vụ ở bến.
Đám công nhân và người làm ban đầu còn tỏ vẻ ngạc nhiên khi Lâm lại để cho một thằng nhóc thay mình làm việc nhưng sau đó thấy Cường tuy nhỏ tuổi nhưng cơ trí, tháo vát, giải quyết ngay cả những thứ phức tạp một cách rành rọt thì cũng dần chấp nhận vai trò của hắn.
Thậm chí, trong đánh giá của một số người thì Cường còn tỏ ra lợi hại hơn cả vị giám đốc Đỗ Bá Lâm, ít nhất về mặt đàm phán giá cả với khách hàng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-gian-thuong/1927509/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.