Trương Tiểu Phàm không thể tránh được nữa, chứng kiến tình trạng của Tề Hạo và Tăng Thư Thư, hắn điên cuồng vận toàn bộ nội lực Thái Cực lên chính thức đưa bản thân vào trạng thái khủng
Xích Diễm toả những ánh đỏ rực như nham trong không trung, hồng quang lao đến va phải nó lập tức tiêu tán, Trương Tiểu Phàm chỉ cảm thấy một luồng đại lực truyền tới, thân hình run khẽ, ngoài ra chẳng có cảm giác gì kỳ lạ nữa. Hắn vội vàng nhìn Xích diễm, thấy nó vẫn đen kịt như thường, không có hằn đỏ nào hết.
Trương Tiểu Phàm lại ánh mắt như băng, liền khoa chân bước lên trước. Bọn người ma giáo ở đằng xa kia đều thất kinh, nhao nhác nhìn ngó, đại hán nọ “Í” một tiếng, từ con mắt to lại xạ ra một đạo hồng quang.
Xích Diễm nghênh đón, hai luồng sáng xanh đỏ lao vào nhau, giây lát sau, hồng quang tiêu biến. Thiêu Hoả Côn rung lên, nhưng vẫn như cũ an nhiên vô sự. Trương Tiểu Phàm bình tâm, nghĩ lại thì Xích Diễm là do Điền Bất Dịch luyện thành há có thể kém cõi.
Trong lòng hắn cứ vụt qua những ý nghĩ lộn xộn, chân thì cứ bước không ngừng, tiến dần về phía đại hán đó. Lúc này vẻ ung dung vốn có của lão ta (chỉ vì có con mắt to đáng sợ trên mặt, vẻ ung dung trông cũng thật là khủng khiếp) đã tan biến, phần lớn sự chú ý đều hướng về gã tiểu tử tưởng rằng yếu ớt nhất kia. Đối với Tề Hạo và Tăng Thư Thư, cứ cách một lúc lão mới bắn một đạo hồng quang, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-di-gioi/1479626/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.