Bốn người thanh vân thức dậy, sau khi chải đầu rửa mặt, Tiểu Phàm tụ tập bốn người lại thương nghịKhông tang sơn cách chúng ta 300 dặm về phía đông, quãng đường không hề gần chúng ta mau lên đường.Chủ nhân của Sơn Hải Uyển quả là đối với Thanh Vân môn kính mộ không ngớt, phòng hạng sang mà bớt nữa giá, Tuyết Kỳ tính tiền xong tất cả dùng lên dường, đi quãng đường dài mất cả một ngày. Đối với mọi người cũng chỉ hơi mỏi chút.
Bốn người nhanh chóng đi đến khoảng trống, Tiểu Phàm vội tập hợp mọi người lại rồ rút lục hợp kính vận pháp quyết lên rồi nhẹ nhàng bay lên khỏi tay Tiểu Phàm phát ra anh sáng nhè nhẹ từ từ tỏa sáng, khi bay lên hai trượng lục hợp kính ngày càng sáng rực soi khắp khoảng sáu trượng xung quang bốn người
Tiểu phàm lúc này mới nói:
- Ta cảm nhận thấy năng lượng ba động nên để bảo đảm an toàn cho các người.
Tất cả đưa mắt nhìn lục hợp kính đang lơ lửng trên không trung bề ngoài nhìn miếng kính nhỏ ấy bề ngoài tựa như không thể gây tổn hại đến ai thế nhưng trong những hoa văn ẩn chứa điềm lành không thể coi thường được. Đúng lúc này, mọi người nghe âm thanh răng rắc vang lên, thanh âm dần dần lớn hơn càng ngày càng gần hơn, tựa hồ còn nghe thấy như nhịp điệu, rồi chỉ còn lại tiếng tạp âm to lớn vang vọng khắp vùng núi non hoang dã này, phía xa trong lúc tất cả đang dựa vào vào ánh sáng của lục hợp kính phát ra nhìn về phía sau lưng núi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-di-gioi/1479623/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.