Thấy Trần Lâm chỉ đứng im lặng không đáp, vẻ tươi cười ở trên mặt của Trịnh Ngọc Quang càng thêm nồng đậm. Thế nhưng, lúc này ông Lãm lại có mấy phần phẫn nộ. Nếu như không phải hôm này là ngày đầu tiên Trịnh Ngọc Quang đến để ra mắt, hơn nữa còn tính đến chuyện cưới xin với con gái của ông. Lúc này, có khi ông Lãm đã trực tiếp đem cậu ta tống cổ ra khỏi nhà.
Chỉ có điều, hiện tại ông Lãm chỉ có thể nhịn xuống. Sau đó, đưa mắt nhìn về phía vợ và con gái của mình.
“Bà thử xuống bếp xem đồ ăn đã chuẩn bị xong hết chưa. Giờ này cũng trưa rồi, mọi người lâu ngày mới đến đây tụ họp một lần. Tôi thấy, chúng ta cũng nên đãi khách một bữa cho nó ra trò.”
Nghe ông Lãm lên tiếng, lúc này bà Mai mới kịp phản ứng lại, sau đó gật đầu đáp lại.
“Ừ, phải! Tôi suýt chút nữa thì đã quên mất chuyện này.”
Nói xong, bà Mai liền vội lui xuống bếp. Mà mấy người phụ nữ ở trong họ cũng biết ý tứ, bắt đầu đi vào phòng bếp phụ giúp bà Mai và Út Linh dọn dẹp thức ăn lên bàn.
Mặc dù căn nhà này của vợ chồng ông Lãm chỉ không tới trăm thước vuông. Nhưng diện tích phòng khách cũng tương đối rộng. Thế nên, bữa cơm trưa cũng diễn ra một cách suôn sẽ.
Tuy rằng, thái độ của Trịnh Ngọc Quang đối với Trần Lâm là rất xem thường. Nhưng ở trước mặt của gia đình ông Lãm, hắn cũng không dám làm đến quá mức. Ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-chien-than/2687038/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.