Nhìn thấy bộ dáng lúng ta lúng túng của Châu Ngọc Ánh, vẻ mặt của Trần Lâm không khỏi hiện lên mấy phần quái dị. Nhưng mà, lúc này còn không đợi anh lên tiếng trả lời, bước chân của cô đã lảo đảo chạm mạnh vào chân bàn, ngã nhào xuống sàn nhà.
Lần này, bởi vì khoảng cách của hai người thật sự quá xa, Trần Lâm cũng không có cách nào phản ứng kịp. Đợi anh xoay người lại, thì Châu Ngọc Ánh đã ôm lấy ngón chân của mình, xuýt xoa liên tục.
“Ai ui…”
Thấy thế, trong lòng Trần Lâm có chút buồn cười. Nhưng mà, anh cũng không dám lớn tiếng cười to, chỉ có thể làm bộ nghiêm mặt, đi tới trước mặt của cô, thấp giọng nói ra.
“Cô không có sao chứ?!”
Nghe hỏi đến, Châu Ngọc Ánh không khỏi ngước đầu nhìn lên. Bốn mắt chạm nhau, trên khuôn mặt của Châu Ngọc Ánh đỏ bừng, trong lòng vừa xấu hổ, lại vừa có chút tức giận, nhưng cũng không biết phải đáp lại anh thế nào.
Nhìn ra được vẻ mặt lúng túng của cô, ánh mắt của Trần Lâm hơi khẽ xoay chuyển một cái. Ngay sau đó, còn không đợi Châu Ngọc Ánh kịp phản ứng lại, anh đột nhiên cúi thấp người xuống, đem cô bế lên trên tay.
Bị động tác bất ngờ của Trần Lâm làm cho giật mình, hoảng sợ. Vốn còn muốn làm ra giãy giụa, nhưng vào lúc này âm thanh của Trần Lâm đột nhiên truyền đến bên tai.
“Đừng có nhúc nhích, để tôi bế cô lên giường!”
Nghe anh nói như vậy, lại cảm nhận được vòng tay rắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-chien-than/2686846/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.