“Ắt xì!!!”
“Đội trưởng, anh không có sao chứ?!”
Nhìn thấy Trần Lâm đột nhiên nhảy mũi, hơn nữa bộ dáng còn rất khó chịu, trên khuôn mặt của Võ Hoàng Yến không khỏi lộ ra mấy phần quan tâm. Nhưng mà, Trần Lâm chỉ lắc lắc đầu, sau đó anh bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, mà không có lên tiếng đáp lại.
Thấy vậy, Võ Hoàng Yến chỉ có thể im lặng, tiếp tục lái xe.
Qua một hồi lâu, chiếc xe rẽ vào một con hẻm nhỏ, nằm trên đường số 13, nối liền với bến cảng. Về đêm, đây là một khu tụ điểm ăn chơi, vô cùng náo nhiệt.
Mặc dù, hiện tại thời gian vẫn còn rất sớm, thế nhưng các đôi nam nữ đã không ngừng dắt lấy tay nhau, đi dọc ở trên cầu cảng. Thỉnh thoảng, bên tai vang đến vài tiếng văng vẳng của các quầy hàng rong được bày ở hai bên lề đường.
Tuy rằng đang nhắm mắt dưỡng thần, nhưng nghe được âm thanh náo nhiệt từ bên ngoài truyền đến, lúc này Trần Lâm cũng nhịn không được, mở ra hai mắt, nhìn lấy bốn phía xung quanh.
“Đội trưởng, anh đã tỉnh rồi?!”
Lúc này, đang đỗ xe dừng lại ở bên lề đường, thông qua kính chiếu hậu thấy được động tác của Trần Lâm, Võ Hoàng Yến không khỏi cất tiếng hỏi thăm.
“Ừm, đã đến nơi rồi sao?!”
Trần Lâm hơi hơi liềng biếng đáp lại. Ngay sau đó, ánh mắt của anh chuyển hướng, nhìn về phía một chỗ quán bar, chỉ cách nơi xe ô tô của hai người đang dừng lại chưa tới trăm mét.
“Ồ!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-chien-than/2686833/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.