“Đội trưởng, có người đang muốn tìm anh!”
Ngồi ở trong phòng khách rộng rãi của căn biệt thự số hai, Trần Lâm vừa mới từ trong nhà của Châu Ngọc Ánh trở về, Võ Hoàng Yến đã bước nhanh tới, thấp giọng nói với anh một câu.
Lúc này, ánh mắt của Trần Lâm không khỏi nhìn lên, hướng về phía bên ngoài cửa phòng ngó lại.
“Vào đi!”
Âm thanh của anh mặc dù rất thấp, nhưng người ở bên ngoài vẫn nghe được đến vô cùng rõ ràng.
“Đội trưởng Lâm, đã lâu không gặp! Anh vẫn khỏe chứ?!”
Một người đàn ông khoảng chừng hơn ba mươi tuổi, bên ngoài mặc lấy áo phông màu trắng, trên đầu mang theo một chiếc mũ rộng vành, còn đeo cả kính đen chậm rãi bước tới.
Người này vừa mới xuất hiện, cũng không hề khách khí một chút nào, trực tiếp ngồi xuống vị trí đối diện với Trần Lâm.
Thấy vậy, thần sắc của Trần Lâm cũng không hề có một chút biến hóa nào. Ngược lại, lông mày của Võ Hoàng Yến hơi khẽ vẩy lên. Chỉ có điều, lúc này đối phương cũng không có nói năng gì, chỉ im lặng ngồi đó, nhìn lấy Trần Lâm mỉm cười một cách cực kỳ quái dị.
“Anh đến tìm tôi có việc gì?!”
Qua một hồi thật lâu, Trần Lâm lúc này mới một lần nữa mở miệng ra để nói chuyện. Nghe thế, người đàn ông ngồi ở phía đối diện không khỏi phá lên cười.
“Ha ha ha, anh vẫn trước sau như một, vẫn là cái bộ dáng này. Thế nhưng, tôi thích!”
Vừa nói dứt lời, thân hình của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-chien-than/2686828/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.