Lục Khải nhận ra bản thân đã bị lừa, cũng đã quá muộn, liền nhanh chóng muốn trở về Lục gia, nhưng nhận ra bản thân hoàn toàn, không thể thoát khỏi đây, cố đến mấy cũng không thể mở ra lổ hổng không gian.
Không gian cũng dần thu hẹp lại, tạo thành một hình tròn, giam giữ Lục Khải.
Chẳng lẽ, đây là trong hốc mắt của tên đó a? Sao việc này có thể chứ?
Lục Khải nổi lên chút nghi vấn.
* * *
Diệp Bạch vươn vai, chợt nhớ ra gì đó.
Đúng rồi, ta nhớ không nhầm, tiểu tử của Trương gia, đang thực hiện kế hoạch lật đổ Lục gia thì phải, nếu vậy, thì càng tốt, ta lại bỏ được thêm một đối thủ.
Nhưng Diệp Bạch lại chợt nhận ra.
Không, nếu ta nhớ không nhầm, cuối cùng tiểu tử đó thất bại, bị giam cầm trong thần nhãn, Lục gia sau đó cũng đến góp sức cho Viêm gia, nếu vậy ta lại càng khó đối phó, chi bằng lợi dùng tiểu tử đó, ít nhất cũng bào mòn được sức lực, của Lục gia.
Diệp Bạch nhìn sang âm bản nguyên, lên tiếng nói.
"Cô đưa bọn chúng vào trong không gian đi, xong đi cùng ta có việc."
Âm bản nguyên nghe xong, nhìn sang đám người, rồi lên tiếng nói.
"Được thôi, các ngươi đứng im cho ta."
Âm bản nguyên nói xong, trực tiếp đưa lòng bàn tay ra, từ trong một lốc xoáy xuất hiện, ngay lúc đó Diệp Bạch chặn lại.
"Khoan đã, để lại tên Viêm Hạo cho ta."
Âm bản nguyên gật đầu, rồi hút hết đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-ac-ma/3384862/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.