Trương Khai ngẩng đầu lên nhìn Lục Khải, rồi lên tiếng nói.
"Lục Khải, ông rốt cuộc sao lại mạnh vậy a?"
Lục Khải vẫn đứng im không di chuyển, ông thở dài một hơi, rồi lên tiếng đáp.
"Sao ta lại mạnh a? Đối với ngươi, ta rất mạnh, nhưng đối với kẻ khác, ta vẫn còn yếu kém."
Lục Khải ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời, rồi nói tiếp.
"Ta mạnh hay yếu, quyết định vào tầm nhìn của ngươi, và sức mạnh của ngươi."
Lục Khải vươn vai, rồi nói tiếp.
"Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, ngươi có đầu hàng không?"
Trương Khai trầm mặt, rồi lên tiếng đáp.
"Cần phải hỏi? Nhất định là không rồi."
Lục Khải nghe xong, liền bật cười, rồi nói.
"Nếu vậy, thì mau chóng kết thúc trận đấu này đi."
Lục Khải nói xong, bung hết sức lực, uy áp phát ra mạnh gấp vài chục lần ban nãy, cho dù là trong trạng thái bán quỷ, Trương Khai cũng không chịu được áp lực này, mà bị đè sát bề mặt cán thần kiếm.
Trương Khai cắn răng.
Ta biết ông ta rất mạnh, nhưng sao lại đến mức này a?
Trương Khai đưa mắt lên nhìn Lục Khải, xung quanh cơ thể ông ấy, phát ra những tia sáng đen, hai mắt Lục Khải phát sáng, thanh kiếm trên tay cũng mang lại cảm giác lạnh sống lưng, khác hẳn với ban nãy.
Lục Khải đưa tay lên bẻ cổ, "Rắc." một tiếng, xương cổ đã vỡ vụn, Lục Khải bật cười.
"Ta lỡ mạnh tay quá, làm gãy xương cổ của ta rồi, hắc hắc."
Lục Khải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-ac-ma/3379540/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.