Diệp Bạch bình thản nằm trên ghế, bỗng lúc này, âm bản nguyên từ trên vai hắn, cất tiếng hỏi.
"Diệp đế, ngươi vẫn còn là phàm nhân, sao hơn vài chục ngày, ngươi không ăn, không uống, mà vẫn sống được a?"
Diệp Bạch nghe xong câu hỏi, chậm rãi trả lời.
"Ta hấp thu năng lượng từ vũ trụ, không chỉ giúp tu luyện, mà còn thay thế cho thức ăn, thức uống, nên ta cũng không cần phải ăn uống, như bao kẻ khác."
Diệp Bạch ngồi dậy, nhìn xung quang một vòng, sau khi đã chắc chắn, không có ai liền lên tiếng.
"Các ngươi canh gác cho ta, thấy ai đến đây, thì mau chóng nói cho ta biết."
Nói xong, Diệp Bạch ngồi xếp bằng, nhắm mắt tu luyện.
Năng lượng ở đây, quả thật rất dồi dào, ta cảm nhận được sự dày đặc của nó, tu luyện ở đây, phải nhanh gấp bảy, tám lần bình thường.
Diệp Bạch không khỏi thầm cảm thán.
Ngay lúc đó, từ xa, bỗng có người đi lại, âm bản nguyên liền lên tiếng.
"Diệp đế có người."
Diệp Bạch nghe xong, dừng việc tu luyện lại, mở mắt ra, phía trước có một tên nam nhân đang đi đến, tóc xanh ngắn, trên người mặc một bộ y phục màu trắng, cũ kĩ.
Diệp Bạch nhìn nam nhân đó một lượt, rồi suy nghĩ.
Tên này, có lẽ chỉ là tạp dịch, không có chút tu vi.
Tên đó đến gần hơn, thấy Diệp Bạch, cậu định hét lên, nhưng lại bị Diệp Bạch, dùng một tay bịt miệng lại.
Diệp Bạch nhìn khuôn mặt của nam nhân đó, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-ac-ma/3375210/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.