Tiểu bạch đưa tay lên, sờ vào vết thương, rồi lên tiếng nói.
"Sao ngươi yếu vậy a?"
Tiểu bạch vươn vai, thở dài một hơi, rồi nhìn Viêm Mặc, bật cười nói.
"Ta chán rồi, không đùa nữa."
Nói xong, tiểu bạch hạ thấp người xuống, đưa tay trái ra phía trước, tay phải đặt trên tay trái, mắt tiểu bạch phát ra một luồng tia sáng đỏ.
"Chúng ta, nên kết thúc trận đấu này rồi."
Một quả cầu nhỏ, dần được hình thành, ở lòng bàn tay tiểu bạch, xung quanh bị bao bọc, bởi vô số oán linh, trên quả cầu còn lưu lại vô số khuôn mặt, tiểu bạch cất tiếng.
"Cực hạn oán linh."
Viêm Mặc nhắm mắt lại, thở ra một hơi.
"Tiểu tử, ngươi nghĩ, ngươi có thể thắng ta a?"
Nói rồi, ông ta gồng sức, hai mắt đỏ ngầu, trên cơ thể, bắt đầu xuất hiện, những vết nứt, xung quanh cơ thể lão, phát ra vô số chùm tia sáng.
Ánh sáng dần mờ lại, Viêm Mặc mở mắt ra, cơ thể ông ta vô cùng rắn chắc, khác với dáng vẻ ban nãy, lão ta bây giờ cao lớn vô cùng, tóc đen dài.
Viêm Mặc bật cười.
"Trạng thái này, đã lâu ta không dùng đến rồi."
Tiểu bạch phóng quả cầu ra, nhắm về hướng Viêm Mặc mà đánh, nhưng lão ta chỉ đơn giản, đưa tay ra đã chặn lại được, Viêm Mặc bóp chặt tay, khiến quả cầu vỡ nát, ông ta bật cười.
"Tiểu tử, hãy vinh hạnh, vì ngươi được chết dưới tay ta đi!"
Tiểu bạch bật cười.
"Ngươi nghĩ có thể thắng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-ac-ma/3374695/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.